Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 683: Luyện Đan Phường!

Chương 683: Luyện Đan Phường! Chương 683: Luyện Đan Phường!
Nghe vậy, cuối cùng Thẩm
: Nghi cũng tiện tay ném nữ
nhân trong tay xuống, khiến
: lông vũ bay đầy trời: "Bản Hoàng không cần ngươi hứa hẹn cái gì, ngươi không xứng. Ta chỉ muốn lấy lại thứ ta nên
_ lấy mà thôi."
Dứt lời, hắn mỉa mai cười một tiếng, rồi lại một lần nữa quay người đi về hướng màn sáng bên kia.
Cự Giác Yêu Hoàng đang bay
lơ lửng trên không trung, cố
: găng che giấu nôi oán giận
cứ chực bùng lên trong đáy mắt, nhưng nói đi cũng phải
nói lại, con sư tử kia trọng
: thương trở về, cần đan dược
bồi bổ, đây cũng là chuyện bình thường, và hẳn là kẻ duy
: nhất cảm thấy bất mãn đối
với chuyện này, cũng chỉ có
: Bạch Hồng Yêu Hoàng mà thôi.
Dù sao thì bên trong Luyện Đan phường này cũng đầu là tích góp của nó.
Nhưng chuyện ấy thì có liên
quan quái gì đến Cự Giác
nàng đâu?
Mà kể cả khi Bạch Hồng vẫn _ có thể còn sống trở về, thì
: vừa vặn cứ để nó đi đấu với con sư tử kia là được, cũng để hắn bớt chú ý đến nàng. ' Nghe vậy, mấy vị Yêu Hoàng khác chỉ có thể bất đắc dĩ nhường ra một con đường,
rồi trơ mắt nhìn thân hình
hùng vĩ kia chậm rãi bước vào
: quật thứ ba. "Nấu Kim Sí Yêu Hoàng ở đây thì tốt rồi, mối quan hệ giữa
': nàng và Sư Hoàng cũng
không tệ lắm." Một vị trong
' đó cảm thấy bực mình, Thiên Yêu Quật vốn đã bị thương nặng, lúc này lại còn đang nội chiến. Hơn nữa, tính tình của con sư tử kia càng ngày càng
ngang ngược.
Không nói đến những cái
khác, nếu nó chỉ cần một ít đan dược thì cứ trực tiếp đi
tìm quật chủ, chẳng lẽ ngài
còn có thể từ chối nó sao?
Cần gì phải bày ra bộ dáng hùng hổ dọa người như thế nào? Bên kia. ' Thẩm Nghi vừa bước vào động phủ, đã không chút do dự tế ra Hắc Vụ Thiên Ti, bày ra cấm chế ở cửa, vẻ mặt lập tức trầm xuống. Trong nháy mắt khi nhìn thấy chiếc áo cà sa màu đen kia, _ tâm thần hắn đã chân chính dao động rồi. Thẩm Nghỉ còn đặc biệt thử một chút, và cảm giác quen : thuộc kia lập tức tràn tới. Nói cách khác, ngoại trừ hoa văn có chút khác nhau, thì chiếc áo cà sa ấy hoàn toàn giống như đúc với chiếc ở trên
: người hắn.
May mà trận pháp này không phong phú như vậy, dường như không thể phân biệt khí
tức. Thẩm Nghỉ chậm rãi nhắm hai mắt lại. Chuyện này vốn năm trong dự liệu, nhưng hãn lại luôn xem nhẹ nó đi. - Trên thực tế, bộ pháp y của hắn vốn được lấy từ động phủ của chấp sự Thiên Yêu quật. Mà cái tên là quật chủ kia luôn chiếm cứ chỗ sâu nhất nơi này, làm sao có thể không sở hữu thứ gì đó tốt
hơn?
: Thậm chí theo hắn suy đoán, thì có vẻ như kiện pháp y ấy cũng chỉ là một bộ phận trong đó mà thôi.
Thân là tu sĩ, nhưng xét về
nội tình, bản thân lại bị yêu ma đè ép, đúng là một chuyện không biết nên nhận xét kiểu gì.
“Động tác phải nhanh hơn
một chút thôi.”
Không hiểu sao Thẩm Nghi lại cảm thấy nguy cơ vô cùng.
Quật chủ kia đột nhiên phát
: pháp y xuống, cũng không
phải là không có lý do, xác suất lớn là sau hành động
này, nó sẽ có động tác lớn.
: Hắn thả Huyền Minh Chu Hoàng ra, sau đó bước nhanh vào trong thông đạo nóng rực trước mắt.
Toàn bộ Luyện Đan phường
_ rất rộng rãi, nơi này có đến ba cái đại điện được một con đường lát gạch bằng thanh ngọc trực tiếp xâu chuỗi lại, bên trên hiện đầy những dấu
vết lâu đời cũ kỹ, với cột lớn
_ có con rồng quấn quanh, với
: những chiếc đèn lồng khảm
đầy bảo ngọc, không cái nào không thể hiện ra sự xa xỈ và
hào phóng của Nam Dương Nhưng ở thời điểm hiện tại,
:: Thấm Nghi lại không có tâm
tư đi chú ý đến những thứ
: này. Hắn đã bước nhanh vào tòa đại điện thứ nhất. Chỉ thấy trong điện đặt một gốc ngọc thụ khổng lồ xanh biếc
: thông suốt lên đỉnh, thân
cành lan tràn, với chiều dài
' hơn trăm trượng, chiếm cứ toàn bộ phần mái vòm của đại điện, đến phần cuối lại rủ xuống, nhìn như hàng đống quả lớn chồng chất vào cùng
một chỗ, mỗi nhánh nhánh
_ cây đều đặt một chiếc khay
ngọc. Nhưng giờ phút này, khi liếc
mắt nhìn lại thì hơn chín
mươi chín phần trăm khay ngọc đều rỗng tuếch cả rồi, chỉ có số ít vài chiếc bình sứ tinh xảo vẫn còn bày biện bên : trên. Trong những năm tháng dài đằng đẫng vừa rồi, gần như ': bọn yêu ma này đã cướp sạch toàn bộ mọi thứ ở nơi đây. Thẩm Nghi cũng không do dự nữa, hắn lập tức vung tay lên, thu hất mấy chục bình bảo đan còn lại vào trong túi. Hắn có dự cảm, có thể đây chính _ là cơ hội cuối cùng để mình trà trộn vào Thiên Yêu quật. Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Thẩm Nghỉ tiếp tục đi về phía đại điện thứ hai. So với tiền điện hào hoa xa xỈ thì nơi này có
: vẻ khá là mộc mạc, cũng
không có dấu vết của yêu ma.
Phía trên cùng của mỗi cái giá đỡ đầu có một chiếc chặn giấy đè lên một tấm đan phương, còn phía dưới giá
_ sách lại là hàng đống thư tịch
chồng chất nặng nà. Thẩm Nghi tùy tiện mở một quyển ra, bên trên có ghi lại toàn bộ những ý tưởng cải tiến của nhóm đệ tử Nam
Dương tông đối với loại đan
phương này, cùng với những
- loại suy đoán, thắc mắc,
không biết có thể diễn hóa ra một loại đan phương khác
hay không.
"Chủ nhân, ta đi tìm ngay đây!" Huyền Minh Chu Hoàng
: nhanh chóng bò đi chung
quanh.
"Không cần, cứ nhớ kỹ toàn bộ là được." Thẩm Nghi dứt khoát thả Sư Hoàng và Thanh
' Khâu lão tổ ra.
Mặc dù không thể trực tiếp lấy đi, bởi vì cầm đan dược còn có thể giải thích được, chứ mang theo toàn bộ đan phương - một hành động dễ
khiến người ta chú ý như vậy-
chỉ sợ khi bước ra khỏi cánh
: cửa này, hắn lập tức có thể
cân nhắc đến chuyện trực tiếp rời khỏi Thiên Yêu quật
cho rồi, nhưng yêu ma nhiều
lực lượng lớn, cứ học thuộc hết là xong. Đã sắp xếp xong xuôi, Thẩm
Nghỉ trực tiếp đi về phía gian
đại điện cuối cùng. Nơi đó
: cũng chính là khu vực phát ra luồng sóng nhiệt hùng hồn này.
: Hắn vừa mới bước vào trong
đó, thứ đập vào mi mắt chính
' là mấy trăm cái lò đan được bày theo phương vị bát quái. Mỗi một cái đều cao hơn trượng.
Mà thứ nằm án ngữ ngay khu
_ vực trung tâm nhất tòa đại
điện, lại chính là một cái ao
lửa cuồn cuộn, bên cạnh ó: mở ra vài đường kênh
mương, kết nối lấy mỗi một lò luyện đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận