Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 966: Khí Tức Quen Thuộc!

Chương 966: Khí Tức Quen Thuộc! Chương 966: Khí Tức Quen Thuộc!
Ô Tuấn thu hồi ánh mắt trưng
: cầu ý kiến, sau đó cúi đầu
xuống nhìn con trùng yêu
trong lòng bàn tay.
Năm ngón tay bỗng phát
lực!
Kim văn theo cổ tay lan tràn
' đến đầu ngón tay. Hai tiếng phập phập vang lên, chúng đã trực tiếp xuyên qua cổ đối phương, sau đó điên cuồng thăm dò vào trong cơ thể của
nó.
L_ "Ách! Ách!" Trùng yêu dồn
sức bắt lấy cánh tay Ô Tuấn, yêu lực lập tức bắn ra, làm
cho cổ tay của đối phương
_ nứt vỡ, bắt được một chút
mảnh vụn. Nhưng sắc mặt con Kim Văn Quy Yêu nọ vẫn
': không thay đổi, nó chỉ chăm
chú bóp chặt lấy cổ họng
: trùng yêu, cố gắng áp chế âm thanh nức nở trong cổ họng nó xuống.
_ Cảnh tượng yên tĩnh quỷ dị
này đã làm cho cả tòa đại
điện đầu trở nên lạnh lẽo.
"Rống!" Đến đây, rốt cuộc
con Đại Yêu đang ngồi đối diện kia cũng lấy hết dũng
khí, ầm ầm chống người
đứng dậy, dự tính sẽ hiển lộ
ra yêu thân liều mạng chiến
đấu với đám người này. Nhưng thân thể nó còn chưa
triệt để đứng thẳng, bảy -
: tám cánh tay đã hung hãn
vươn tới, bắt lấy các khớp nối trên người nó, cưỡng ép đè con Đại Yêu này phải quỳ rạp xuống đất!
Oanh —— Trong nháy mắt khi đầu gối của nó tiếp xúc với cái nền gạch ngọc bên
dưới, tòa đại điện lại kịch liệt lay động, hệt như đang muốn - trực tiếp sụp đổ xuống.
Trọn vẹn mười tám con yêu ma có khí tức Bạch Ngọc Kinh hung hăng bao phủ hai bóng
dáng khác.
Dưới áp lực do các loại thiên
phú thần thông tạo ra, hai vị hãn tướng dưới trướng Long
Tôn cũng giống như những
chú gà con không đủ sức để
chống cự, xương cốt vỡ nát từng khúc, mặt mũi nhuốm
: máu, hai mắt gần như lồi ra
khỏi hốc mắt, gương mặt
biến thành dữ tợn xen lẫn với tuyệt vọng!
Rắc rắc.
Ô Tuấn vặn gãy cổ con trùng
' yêu, nhìn bóng dáng cao lớn kia như bùn nhão từ trong ngực trượt xuống, mang theo thi thể ấm áp triệt để xụi lơ trên mặt đất.
Nó tùy ý xoa xoa phần cổ
tay, lại lập tức mang theo
từng bức Đại Yêu Trấn Thạch có dung mạo dữ tợn, chỉnh tầ
xoay người lại, trên mặt lộ vẻ
' kính sợ thật sâu, hai tay ôm
quyền, khom lưng hành lễ với tu sĩ trẻ tuổi phía trên đại
điện kia.
._: Mặc dù không một ai lên tiếng, toàn bộ gian đại điện là một mảnh trống trải yên tĩnh, nhưng trên thân thể bằng đá
của bọn chúng lại loang lổ
màu đỏ tươi, cùng với mùi
máu tươi nồng đậm đến mức làm cho người ta không thể hiểu nổi, tất cả những điều này vẫn mang đến cho khung cảnh xung quanh có chút
đáng sợ đến không thể nói rõ
ra.
Một bộ áo đen khẽ lay động.
Thẩm Nghi nhắm mắt cảm
' nhận luồng khí tức còn lưu lại
trên tờ giấy viết thư. Trong thư, người viết trước
: đó đã cố gắng lưu lại khí tức
dấu hiệu của mình và luồng
: khí tức ấy mang theo hương vị danh môn chính tông cực kỳ rõ ràng.
__ Dựa theo lẽ thường, đừng
nói là một dấu hiệu khí tức,
' ngay cả khi đối phương chân chính ra mặt đứng ở trước người, cũng chưa chắc Thẩm Nghỉ đã có thể nhận ra được.
Dù sao thì đối với Nam Hồng
_ Thất Tử, hắn cũng chẳng hiểu
biết được bao nhiêu.
Nhưng một chuyện trùng hợp đã xảy ra, bởi vì... Hắn thật sự nhận biết đạo khí tức
này.
— Lúc trước, khi vừa rời khỏi Nam Dương Bảo Địa, hắn từng trông thấy sáu tấm Đạo Bài bằng đá kia, khí tức trên
' Đạo Bài thuộc về Thiên Kiếm
Tông trong đó giống như đúc
với luông khí tức bên trên tờ giấy viết thư này.
Không ngờ lại có thu hoạch ngoài ý muốn.
Mũi tên ngầm lúc trước vẫn
- luôn khiến Thẩm Nghi băn
khoăn không thôi, rốt cục giờ phút này cũng có một mũi để
lộ ra hình dáng.
Khuôn mặt tuấn tú của hắn như mặt giếng cổ không gợn : sóng, chăng để lộ ra chút cảm xúc gì, phảng phất như cõi lòng bên trong cũng bình tính như vậy. "Đi thôi." Thẩm Nghi mở ' mắt, khẽ gật đầu. Ngay lập tức mười tám bóng dáng cấp . tốc rút khỏi đại điện, lấy tốc độ mắt thường khó có thể thấy được mà nhanh chóng phân tán ra, mãi cho đến khi khoảng cách đủ xa, khí tức mới âm ầm khuếch tán! Hành động này cũng không phải là hắn đột nhiên phát điên lên, muốn làm cho Long Cung chú ý. Mà là lúc trước, - trong quá trình săn bắn, bởi vì thời gian có hạn, nên càng săn đến mấy con yêu ma
: đằng sau, thì khoảng cách
giữa hắn và vùng đất phong
: của đám Đại Yêu Bạch Ngọc Kinh này lại càng gần, dù ra tay cực kỳ quyết đoán thì đám sinh linh trong vùng
: thủy vực mênh mông này vốn
nhiều vô số kể, kiểu gì tin tức
' cũng bị truyền ra bên ngoài thôi.
Ngay cả với thủ đoạn cao
siêu, có thể mang theo đám
Trấn Thạch bên người như
Thâm Nghị, thì tám Đại Yêu
: Tướng Bạch Ngọc Kinh, hăn
cũng chỉ có thể chém được bảy con mà thôi, vẫn để cho
một con chạy thoát.
Không biết Long Cung sẽ làm ra phản ứng gì, nhưng : hành động phân tán lực chú ý của chúng nó luôn không sai. Trong mắt Thẩm Nghi hiện lên một chút ngoan lệ, hắn quay người bước vào chỗ sâu ' bên trong cung điện Long Tôn. Đi một chuyến này, hắn không chỉ muốn cưỡng chế ăn sạch, còn muốn cưỡng chế cầm đi, hơn nữa đến cuối : Cùng còn muốn mang những vật này trở về! Dù sao Kha Lão Tứ cũng là : Long Tôn cùng cấp bậc với Long Tử, nên những thứ nó đang cất giữ, hoàn toàn có
: thể sánh ngang với một tòa bảo khố Vương gia quy mô
: nhỏ.
Thẩm Nghi lấy thanh trường thương ra, Thanh Long Toái Tỉnh Thương hung hãn đánh tới! Hắn muốn dùng phương
' thức cực kỳ thô bạo để xé rách cả tòa Long Tôn Điện. Ngay sau đó, những cây cột gỗ cao lớn kèm theo vô số ngọn đèn lưu ly cùng nhau
nổ nát vụn ở trong mạch nước ngầm.
Các loại kỳ trân dị bảo hiển
lộ chân dung.
Thẩm Nghi tiện tay vung tới,
giống như gió cuốn mây tan, trực tiếp thu hàng loạt món
bảo vật vào trong nhẫn.
__ Không thể không nói, món pháp bảo tốt nhất do Nam Dương tông để lại cho hắn chính là chiếc nhẫn ngọc
: tông chủ này, không gian
mênh mông trong đó đã
' mang đến khá nhiều thuận tiện cho hắn.
Làm xong tất cả những thứ này, Thẩm Nghi nhún người
nhảy lên, lưu quang thoát ra,
đã hóa thành một thanh Ò
: Quang Phi Kiếm ngang nhiên,
vững vàng rơi xuống dưới chân, sau đó cả người cả
kiếm cùng lao vút lên trên thủy vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận