Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1029: Bàn Sơn Tông Đến Đây Phụ...

Chương 1029: Bàn Sơn Tông Đến Đây Phụ... Chương 1029: Bàn Sơn Tông Đến Đây Phụ...
“Cút” Thiếu chủ U Mãng
: ngấng đầu lên, âm trầm nhìn
ra bên ngoài hang động, lại
- trực tiếp để cho thân thể mình nằm sấp xuống.
Đối với yêu ma, đặc biệt là
' loại Đại Yêu có thể sánh
ngang với Bạch Ngọc Kinh
' này, hầu hết đầu có đến hai - ba trăm ngàn năm tuổi thọ, thì ngủ một giấc kéo dài đến mấy trăm năm cũng là chuyện quá bình thường.
Nhưng hiển nhiên là chủ
: động ngủ đông và bị ép phải
ở trong động thiên ngủ đông, vốn là cảm giác hoàn toàn
khác biệt.
Hơn một năm gần đây, Tây Hồng không được yên ổn. Mặc dù thực lực của U Mãng : nhất tộc vô cùng mạnh mẽ, nhưng hiển nhiên còn chưa tới mức có thể khiến cho con thiếu chủ này tùy ý đi dạo ở ': bên ngoài. Thậm chí nó có thể thanh thản ổn định nằm ' ở chỗ này đều phải dựa vào cái khác. Thiếu chủ U Mãng cảm nhận được chút khô nóng dưới đáy lòng càng thêm nồng đậm, loại cảm giác không cam lòng : kia cũng bùng lên càng thêm dữ dội. Nó cũng là tồn tại có số có : má ở Tây Hồng này, lại cộng thêm huyết mạch thần dị, thực lực cũng không tầm
: thường, nhưng ở trước mặt
Vô Lượng Đạo Hoàng tông,
: toàn bộ Địa Minh U Mãng nhất tộc cộng lại vẫn quá nhỏ bé, còn chưa được tính là một mâm đồ ăn của người ta.
Nếu muốn tình huống này
có chút chuyển biến tích cực nào đó, thì hoặc là Vô Lượng Đạo Hoàng tông đã bắt được đủ yêu ma, hoặc là bọn họ từ bỏ ý nghĩ này đi, hoặc là Yêu
tộc nào đó có cấp bậc ngang
nhau không nhịn được nữa
- trực tiếp ra mặt quản chuyện
này.
Cái trước chỉ có thể xem
mệnh. Cái sau... Những Yêu tộc thật
Sự có thể lên tiếng trước mặt
Vô Lượng Đạo Hoàng Tông,
: đều đang đứng một bên quan sát, dù sao thì Đạo Hoàng Tông làm việc vẫn rất có chừng mực, chẳng những
' bản thân bọn họ không ra
mặt, chỉ để thế lực khác đi
' làm việc, mà bọn họ có làm gì cũng sẽ không chân chính đi đắc tội với những Đại Yêu tộc kia.
Ví dụ như Long Cung chẳng
_ hạn, nơi ấy vốn không cảm
: nhận được hổi phong ba liên
quan đến toàn bộ Hồng Trạch này, ngược lại còn bởi vì các
đại tông môn khác đầu bận việc bắt yêu, lực bất tòng tâm, còn khiến cho bọn : chúng càng thêm bá đạo, nhàn nhã hơn trước kia rất nhiều. Nghĩ đến đây, thiếu chủ U Mãng chợt liếc mắt nhìn mấy - "ái phi" xung quanh, bỗng nhiên lại sinh ra chút cảm ' giác buồn nôn. Sau đó, nó dứt khoát nhắm mắt lại, ép buộc mình phải tiến vào giấc ngủ say. Đúng vào lúc này, tiếng nổ _ cực lớn bộc phát, gần như đã : Vang vọng toàn bộ Thủy Lân Động Thiên! Âm ầm —— Tại một khúc - tiếp cận mặt nước nằm ngay dưới gốc cây khô khổng lồ như một ngọn núi lớn kia, có : một vị trung niên mặc đoản đả [1] màu đen trắng, đứng trên mặt nước, bàn tay thô ráp an tĩnh dán trên vỏ cây, toàn bộ cánh tay nhìn như không phát lực, nhưng mắt thường cũng có thể thấy cây cổ thụ chiếm cứ toàn bộ U ' Mãng nhất tộc này đang di chuyển về phía sau ba thước.
[1]: đoản đả #8‡T là quần áo
cổ trang thường ngày của Trung Quốc nhưng vạt áo . ngắn như áo phông của thời hiện đại.
"Hít!" Phút chốc sau, từng luồng sáng âm u đã thoát ra - từ trong thân cây, tất cả đầu gào thét như quần ma loạn vũi Chúng nó nổi giận nhìn về : phía mặt nước.
Diêm Sùng Chướng chậm rãi
thu tay về, để lại một dấu tay ' màu vàng thật sâu trên thần cây đã trải qua tháng năm dài ' đằng đẳng mà bất hủ.
Ở phía sau lưng gã, mười mấy tu sĩ Bạch Ngọc Kinh do Dương Vận Hằng cầm đầu
đều khoanh tay đứng thẳng,
_ quét ánh mắt hờ hững nhìn
: về phía đám cự mãng dài hơn trăm trượng đang rít gào kia. "Bàn Sơn Tông đến đây phục yêu, kính xin chư vị hãy nhận lấy cái chết." Diêm Sùng Chướng chắp tay về phía
chân trời, dõng dạc nói.
__ Rất nhiều con Địa Minh U Mãng còn chưa kịp phản ứng, đã nhìn thấy ba bóng dáng đồng thời xuất hiện trong
: tầng mây bên trên. Người đi
đầu là một nữ tử mặc trường
' sam màu đỏ tươi. Đôi môi mỏng của nàng khẽ mím, trong đôi mắt mang theo vẻ lạnh lùng không hoà tan đi được, năm ngón tay màu
trắng xanh trực tiếp nắm chặt
một thanh ngọc kiếm ôn
: nhuận, tựa như một món đồ
chơi tỉnh xảo.
Trong khoảnh khắc, ngọc
kiếm quét qua trời cao. Tia sáng trắng hội tụ, chiếu
sáng cả thân cây cổ thụ đen
kịt, sau đó nhanh chóng thu
lại.
Dưới tia bạch mang kia, yêu
thể mà đám Địa Minh U Mãng
nhất tộc vẫn luôn tự hào lại
lặng lẽ tan rã đứt gãy, huyết
' tương màu đỏ tươi tựa như mưa rào tung bay đầy trời, rào rào rải đầy trên thân cây đại thụ và đại dương mênh mông.
1
Diêm Sùng Chướng nheo mắt nhìn lại, theo thói quen
thoáng so sánh một chút, sau
đó lập tức phun ra một con số khó hiểu: "Sáu mươi?"
Dương Vận Hằng khẽ hít sâu
: một hơi rồi lắc đầu, cũng không phải là lão không tán đồng với ý kiến này, mà là vị Thiên Kiếm Đạo Tử kia chỉ
': mới mở ra được hai tòa Tiên
thành, không nhìn thấy Đạo
' Binh bên trong tòa thứ ba, cho nên lời phán đoán của gã về thứ tự xếp hạng của thanh ngọc kiếm này trong Đạo Binh Lục là vô nghĩa.
Mọi người đều biết, dưới
- tình huống phẩm chất ngang
nhau, thì uy lực của món Đạo Binh càng thuộc về những
thành lớn được mở ra đằng
sau, sẽ càng mạnh. Ngay khi đám tu sĩ này đã
: chuẩn bị kỹ càng, đồng thời
còn trực tiếp triệu hồi ra Bạch
Ngọc Kinh Tiên thành, thì bên trong cây cổ thụ đang run rẩy bên dưới, thiếu chủ U Mãng không có ý định đi ra ngoài,
- nó chỉ đang kinh ngạc nhìn
chằm chằm vào một mảnh
' bạch mang vừa xuất hiện trên màn trời rồi biến mất kia thôi.
Toàn thân nó khẽ rùng mình, đáy mắt lại hiện ra một tia cảm xúc quái lạ. Nó cũng : cảm thấy quá mức bi thương vì mấy vị Đại Yêu đồng tộc
vừa ngã xuống, ngược lại còn đang chậm rãi nhúc nhích thân thể, hướng tầm mắt nhìn chằm chằm vào mảng : màu xanh ở trên ngọn cây cổ thụ...
Trên đời này thật sự có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Bàn Sơn Tông đến đây phục ' yêu hả?
Diễm Sùng Chướng, ngươi tính lấy cái gì ra để đền bù chứ?
cm
Chỉ thấy phía trên ngọn cây khô to lớn ấy, một tia sinh cơ
cuối cùng nở rộ đang được
: mảng xanh biếc kia bao
quanh. Do thể tích của cái cây này quá mức khủng bố, khiến cho đám hốc cây tự nhiên sinh thành kia còn lớn hơn - nhiều so với động phủ bình
thường.
Rời xa đại dương mênh
': mông, hốc cây vẫn còn khô ráo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận