Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 823: Hy Vọng Các Ngươi Sẽ Mãi M...

Chương 823: Hy Vọng Các Ngươi Sẽ Mãi M... Chương 823: Hy Vọng Các Ngươi Sẽ Mãi M...
"Phù." Lý Thanh Phong khẽ
: thở ra một hơi rồi liếc mắt
nói:"Nhìn như có rất nhiều
: chuyện cần giải quyết, nhưng thật ra hơn tám phần mười trong số này đều muốn tìm chúng ta mượn đồ... Vấn đề là
': mấy thứ bọn họ nhắc đến,
gần như ta đầu chưa từng
' nghe nói đến." "Cứ để sang một bên, coi như không nhìn thấy." Thẩm Nghi dứt khoát ném quyển sổ
trong tay lên bàn.
Xét cho cùng, những người
ủng hộ này cũng vừa được chuyển tới từ trong tay Minh
tông bên kia, ở bên ngoài
bọn họ còn trói buộc với
danh hào Nam Dương Thất Tử, nghĩa là gần như không
': có một kẻ nào ở ngoài kia
dám đi tới trêu chọc bọn họ. Về phần mượn đồ... đúng là đảo ngược thiên cương!
Phải biết rằng, cái túi của
Thẩm tông chủ còn sạch sẽ
' hơn cái mặt của hắn, lần trước khi Nhiếp Quân tới hỏi bảo tài có liên quan tới đạo trụ, nhưng đống bảo tài nọ đã bị hắn dứt khoát đóng gói
cầm ởi đổi lấy tinh huyết
Huyền Phượng rồi, thậm chí
: hiện giờ hắn còn thiếu Thanh
Nguyệt Tông một món bảo dược luyện chế Thiên Hoàng
Đan...
Thế mà bọn họ lại dám tới mượn đồ của hắn, hắn có đồ
cho bọn họ mượn sao?
"Nói vậy thì ngoại trừ mấy thứ vặt vãnh kia, có lš những chuyện còn lại sẽ có chút phiền phức." Lý Thanh Phong
nhìn chằm chằm vào Thẩm
Nghi, gã biết trên chặng
' đường đi đến tận đây, đối phương đã có những biểu hiện dọa người tới cỡ nào, nhưng chung quy lại, thời gian vẫn quá ngắn.
Hiện giờ hắn phải lấy sức một
: người để gánh vác chức trách
của cả một tông môn, chậtc...
"Tông chủ, ngươi nói xem
: chúng ta có nên dứt khoát
đóng đại trận tông môn này lại hay không, cứ tiếp tục để mọi chuyện diễn ra như trước đây đó..." "Ngươi rảnh rỗi quá hả?" Thẩm Nghi vỗ xuống đầu gã. ' Nếu hiện giờ đóng đại trận, chẳng phải lão cẩu lúc trước ' kia là giết vô ích, mà một chuyến lắc lư ra ngoài của Huyền Khánh tiền bối cũng trở thành rời khỏi cửa đi tìm mất mặt cho mình sao? Lý Thanh Phong bất đắc dĩ - thu hồi ánh mắt, sau đó nhặt một tập sách lên, nói: "Có lẽ đây là tình huống khẩn cấp nhất, Khôi Tông bị yêu ma xâm nhập, đã tròn nửa tháng rồi." Chúng ta nguyện theo tông
chủ đi phục yêu!" Mấy vị tộc
lão không bị thương của Trần
: gia đều có cảnh giới Phản Hư tầng bốn, lúc này tất cả đầu đột ngột giậm chân lao đến. Dù bọn họ mới tiến vào Nam
' Dương tông này một đoạn
thời gian khá ngắn ngủi,
' nhưng lại hoàn toàn thấy rõ thế cục hiện giờ. Công lao theo Long ra ngoài chinh chiến, sao có thể buông
tha?
Đây là cơ hội tốt mà đời đời
tổ tiên Trần gia tích đức mới tích cóp được. Không nói đến
những cái khác, chỉ tính riêng bộ áo bào chấp sự này thôi,
: cũng là thứ mà trước kia,
ngay cả nghĩ bọn họ cũng
: không dám nghĩ đến rồi. Huống chỉ ngoại trừ Nam Dương tông này, hiện giờ còn
' người nơi nào nguyện ý thu
nhận bọn họ nữa? "Gọi mấy người kinh nghiệm lão luyện tới đây đi." Thẩm Nghỉ cất quyển số đi, sau đó đứng dậy đi ra bên ngoài đại
điện.
Bàn về thực lực đấu pháp,
nếu là chuyện mà ngay cả hắn cũng không giải quyết
được thì nhóm người này đi
: bao nhiêu cũng tương đương
với biếu không người ta bấy nhiêu.
Nhưng nói gì thì nói, bọn họ
cũng là tu sĩ ở bên ngoài, khẳng định là thuần thục phương thức xử lý mấy chuyện này hơn hắn nhiều.
"Còn lại, có thể giao cho bọn
' họ một ít việc vặt vãnh, cố gắng không gây hao tổn." Hiện giờ trong tông ít người, không chịu nổi giày vò. Thẩm
Nghi cũng không muốn sau
_ khi hắn ra ngoài một chuyến
trở về lại phát hiện tất cả đầu
chết sạch rồi.
Rất nhanh, đã có ba vị tộc lão
của Trần gia đi theo. Lý Thanh Phong đưa mắt liếc : mười người còn lại đang ngơ ngác nhìn nhau, sau đó khẽ lắc đầu nói: "Có phải mọi người còn chưa hiểu lắm?" Nghe vậy, mọi người đầu ' mang theo biểu cảm ngạc nhiên mà gật gật đầu với gã. Nào có đạo lý tông chủ ra ngoài mạo hiểm, trong khi bọn thủ hạ đi làm chuyện tiếc mạng kia? "Chỉ cần quen là được rồi." Lý : Thanh Phong chậm rãi đứng lên, lúc này mới lên tiếng giải thích: "Đầy chính là nguyên nhân vì sao ít nhất có đến chín phần mười nhân số ở trong nội môn này, đều cam : tâm tình nguyện đi chịu chết vì hắn."
"Có điều..." Lý Thanh Phong
chợt chuyển giọng cười nói:
“Dù tông chủ của chúng ta vốn rất thiện tâm nhưng ra tay lại cực kỳ dứt khoát, hy vọng các ngươi sẽ mãi mãi
không có cơ hội được chứng
kiến một màn kia."
Sắc mặt của mấy người Trần gia khẽ biến. Thật ra bọn họ _ đã được nhìn thấy rồi và mãi cho đến hiện tại, biển lửa mãnh liệt mà rừng rực kia
vẫn còn quanh quấn ngay trước mắt bọn họ.
"Làm việc đi." Lý Thanh Phong cũng không có ý vượt
' quá chức phận, làm thay việc
của người khác, gã của hiện
: tại cũng chỉ là một tên tùy tùng nhỏ của Thẩm Nghỉ mà thôi. Gã chỉ không hy vọng những người này hiểu lầm
: Thẩm Nghi thiện lượng, mà
dẫn đến một số chuyện
' không cần thiết. Thẩm tông chủ của bọn họ không chỉ am hiểu chém yêu mà giết người cũng không hề nương tay chút nào.
.
Bên ngoài Nam Dương tông.
Thẩm Nghi cũng không thay
': bộ bạch bào Nam Dương lên
người, hắn vẫn mặc một bộ áo đen như cũ. Trong chuyện này, có một : chút nguyên nhân là hắn không muốn rêu rao quá mức, thêm nữa, hắn vốn là tông chủ lại phải tự mình đi giải quyết mấy chuyện vặt vãnh như vậy, nếu để chuyện ' này truyền ra ngoài, sẽ khiến người ta xem nhẹ Nam Dương tông. Mặc dù hắn từ trước đến nay vốn không quan tâm đến . những thứ hư danh kiểu này, : nhưng Nam Dương tông của hiện tại đang rất cần chúng. Bởi trong tông yếu đuối, hắn chỉ có thể dùng thủ đoạn sắc bén cùng với hành động bất đắc dĩ đi thu phục một trăm tám mươi hai nhà này thôi. Ba vị tộc lão Phản Hư tầng bốn của Trần gia mặc trên người áo bào chấp sự Nam Dương đi theo phía sau lưng hắn, nhìn qua cũng có vài phần khí thế. "Tông chủ, hình như bọn họ đang tránh né chúng ta." Một vị tộc lão trong đó có chút kinh ngạc nhìn về phía trước. Bởi không cần biết là nhà nào : của Nam Hồng Thất Tử, cũng không cần biết là chấp sự hay là ngoại môn trưởng lão, chỉ cần vừa nhìn thấy Thẩm Nghi ' là cả đám sẽ như chuột nhìn thấy mèo, từ xa đã xoay người rời đi, không một chút do dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận