Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1008: Cái Gì Cũng Được...

Chương 1008: Cái Gì Cũng Được... Chương 1008: Cái Gì Cũng Được...
"Ta..." Bạch Vu há mồm, hậm
hực cười một tiếng.
_— Nếu lấy một địch ba, dù mở Tiên thành, gã có thắng cũng sẽ cực kỳ vất vả, huống chỉ là không hiển lộ tu vi?
Nhưng Ngụy Nguyên Châu
' không bỏ được mặt mũi mà động miệng, Bạch mỗ gã lại cần phải quan tâm đến những thứ này.
Ngay tại khoảnh khắc Bạch
_ Vụ đang tính mở miệng tiếp
: tục trào phúng, Đồ Vệ Quang
lại cười lạnh một tiếng, nhanh chóng dời ánh mắt đi.
Nhưng ánh mắt lại lướt qua
- Tô Hồng Tụ đang nhìn thẳng
vào mình. Cũng không phải gã cho rằng
'SO đấu linh khu mình sẽ thua
nữ nhân này, chủ yếu là gã
: không tin nữ nhần trước mặt có thể kiềm chế tính tình, đợi lát nữa nếu nàng đánh đến say máu, nói không chừng sẽ
_ lấy Đạo Binh ra một kiếm
chém tới.
Kết quả là... ánh mắt Đỗ Vệ Quang trực tiếp rơi xuống bóng dáng mặc áo đen kia: "Hai người bọn họ cũng
không dám, nếu không thì
ngươi tới?"
đang chăm chú nhìn chằm chằm vào gương mặt
trắng nõn kia, lần này lại không vội vã dời đi. Mười mấy ngày trước, lúc : bái tông, đám người này chỉ giới thiệu có ba vị Đạo Tử. Nói cách khác, gã hoàn toàn có thể ra tay với vị còn lại này. "Đương nhiên, nếu không ' dám, ta cũng không..." "Được." Đỗ Vệ Quang còn chưa nói xong mấy lời xã giao, đã thấy thanh niên kia nhẹ nhàng gật : đầu. Gã thoáng sửng sốt một chút, dường như không kịp phản ứng, mới theo bản năng muốn nhắc lại quy củ một phen: "Ta mới nói..." "Ta nói được, ngươi muốn so
: cái gì cũng được, không mở
ra Tiên thành cũng được."
: Thẩm Nghi tùy ý tiến về phía trước một bước, ánh mắt trong suốt đảo qua ba người đối phương. Thật ra từ hơn
': mười ngày trước, lúc mới gặp
vị trưởng lão Bàn Sơn Tông
' kia, hắn đã cảm thấy vô cùng hứng thú với đám tu sĩ này rồi. Đây là lần đầu tiên sau khi rời khỏi Nam Dương tông, Thẩm Nghi trông thấy tu sĩ
chủ tu Linh Khu pháp.
Vừa vặn hắn cũng muốn thử xem Thần Hoàng Bất Hủ Kiếm Thể do mình thôi diễn ra, rốt cuộc có chênh lệch bao nhiêu
so với những công pháp nghiêm chỉnh của loại tông môn tôi thể này. Ba vị Đạo Tử, bao gồm cả Tô Hồng Tụ đồng thời giật mình - tại chỗ, bọn họ hoàn toàn không ngờ loại chuyện này lại ' có thể kéo đến trên người Thẩm tông chủ. Không mở Tiên thành, cứng đối cứng? Chẳng biết Thẩm tông chủ : có am hiểu cứng đối cứng hay không, nhưng lần trước khi đối phương chém giết Lưu Hưng Sơn, cũng chưa từng mở ra Tiên thành. Tô Hồng Tụ nhanh chóng
phục hồi lại tỉnh thần, đến
đầy, cơn giận dữ dưới đáy
: lòng đã tản đi hơn phân nửa, thậm chí một tia thú vị còn xẹt qua đáy mắt.
__ Đúng là nàng có thể cảm
ứng được khí tức Đạo Binh
' Thẩm Nghỉ do tế ra lúc ấy, nhưng điều đó lại không có nghĩa là những người khác cũng có thể cảm ứng được. Có loại phương pháp che
giấu này, sợ là mấy tên đệ tử
_ thân truyền của Bàn Sơn
- Tông trước mặt sẽ phải chịu
thiệt thòi rồi.
"Ôi." Đỗ Vệ Quang nghẹn
một hồi lâu, mới hung hăng thở ra được một hơi.
Bàn về lực sát thương, vô
: luận là Ngụy Nguyên Châu không thèm đếm xỉa, hay là Bạch Vu ăn nói mỉa mai, đầu không bằng những lời ẩn
: chứa cảm giác tùy ý nhưng lại
hất sức rõ ràng của thanh
niên mặc áo đen trước mặt.
Đối phương chẳng hề thả ra
những lời nói hùng hồn, miệt thị đệ tử Bàn Sơn Tông giống
như Ngụy Nguyên Châu, hắn
chỉ dùng ánh mắt bình tĩnh
- nhất, để miệt thị toàn bộ căn
cơ lập tông của Bàn Sơn Tông
bọn họ.
_ Cái gì cũng được... Không
mở cũng được... "Ngươi đừng hối hận." Vẻ
: mặt ba người Đồ Vệ Quang
không hẹn mà cùng lạnh lùng
: xuống. Bao gồm cả đám khí tức tràn ngập cảm giác khó chịu tràn ra từ bên trong chủ điện của Bàn Sơn tông kia,
: làm cho vùng thiên địa xung
quanh chợt tối sầm đi trông
' thấy, thậm chí cả tiếng gió cũng đột nhiên dừng lại.
Trong chốc lát, ba bóng
dáng đồng thời tiêu tán ngay
tại chỗ. Bầu không khí xung
. quạm trực tiếp rơi vào một
- loại cảm giác nóng rực quỷ
dị, tựa như da thịt ma sát cùng thiên địa linh khí, khiến
cho khí huyết cũng theo đó mà bốc cháy sôi trào lên!
Đúng là bọn họ không sử
: dụng Tiên thành, nhưng vừa ra tay, đã trực tiếp bộc phát ra khí tức hùng hậu chỉ duy nhất Bạch Ngọc Kinh mới cói
Rắc rắc.
Lần này đừng nói là Bạch Vu, ngay cả Ngụy Nguyên Châu, trên mặt cũng hiện lên vẻ giận dữ.
Phải biết rằng, Bàn Sơn
:: Tông vốn không biết rõ thân
phận của Thẩm Nghi tông
chủ.
__ Lúc trước, khi đối mặt với
Đạo Tử, bọn họ còn nói cái gì mà lấy lớn hiếp nhỏ, mới lập
ra loại quy củ này. Dùng thứ
quy củ bất công như thế tìm
: tới Thẩm Nghi vốn đã không hợp lý, huống chỉ lúc này, bọn họ còn dứt khoát lựa chọn lấy nhiều địch ít, đúng là thứ mặt
dày, chẳng biết xấu hổi
Tô Hồng Tụ lại nghiêm túc nhìn chằm chằm vào cánh tay phải của Thẩm Nghi. Nàng thật sự rất muốn được nhìn lại một chưởng lúc trước ở
đại hội Thất Tử.
Nhưng lần này, cánh tay bên dưới ống tay áo màu đen kia lại không hề động đậy. Biến hóa chỉ xuất hiện trên khuôn
mặt trắng nõn của Thẩm Nghỉ thôi. Chuẩn xác mà nói, là bên trong đôi mắt đen
nhánh kia của hắn.
__ Tô Hồng Tụ lại một lần nữa ngửi được mùi vị của kiếm thể.
'_ Ngay sau đó, bên trong đôi
mắt của Thẩm Nghỉ có một
' ngọn lửa tím hừng hực bốc lên, chỉ trong nháy mắt mức độ hùng hậu của kiếm ý đã từ dòng suối nhỏ hóa thành một dòng sông lớn mênh mông!
Oanh —— Ba vị đệ tử thân
: truyền của Bàn Sơn Tông gần
như đồng thời hiện lộ.
Một người có đôi tay đã
căng phồng lên, gần như
muốn xé rách y phục, da thịt óng ánh như bôi vàng bạc lên
: trên, hai chưởng một trên
một dưới, trực tiếp dùng
: những ngón tay vạm vỡ hung hãn kia, chụp về phía bắp chân và cánh tay của Thẩm Nghi.
Đây là Thôi Sơn Thức!
Dù trước mắt là một ngọn núi cao nguy nga, đối phương cũng có thể hung hăng hất bay nó ra ngoài.
Mà ở một bên khác, đệ tử
- thân truyền thứ hai của Bàn
Sơn Tông cũng sử dụng chiêu thức gần giống như vậy, nếu
nói một người là lật núi, thì
: hai bên đồng thời nhấc lên,
lực đạo mênh mông này đã đủ để chấn nát bất kỳ vật gì ': dám ngang nhiên đứng chẳn trước mặt bọn họ rồi!
Ra tay hung hãn đến mức nghe mà rợn cả người.
__ Đến đây, cuối cùng Thẩm Nghi cũng động.
Hắn không sử dụng Vô Sinh Chưởng như trong tưởng tượng của Tô Hồng Tụ, mà trong nháy mắt khi bị đệ tử
thân truyền của Bàn Sơn
. Tông chế trụ, đùi phải thon
dài lập tức dùng tốc độ mắt
thường cũng khó thấy được, hóa thành hư ảnh, hung ác
quất thẳng ra ngoài, ầm ầm
rơi xuống phần cổ của tên đệ
tử thân truyền kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận