Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 708: Hai Đại Yêu Hoàng!

Chương 708: Hai Đại Yêu Hoàng! Chương 708: Hai Đại Yêu Hoàng!
"Đây là..." Vị Hóa Thần tu sĩ
Đại Càn kia vội vàng lấy ra
một tập tranh vẽ, thoáng so
: sánh một chút, rồi thiếu chút nữa đã trực tiếp cắn nát răng. Tập tranh này do chính Thanh
Nhi cô nương và các tiền bối
của Ngô Đồng sơn liên thủ vẽ
' lại. Bên trên không chỉ ghi rõ thủ đoạn sở trường của các Đại Yêu Hoàng, còn có dự đoán đại khái đối với thực lực của bọn chúng.
Nữ nhân đầu mọc hai sừng
: kia đã đủ đáng sợ rồi, bởi vì
nàng ta cũng được xếp vào danh sách Thập Đại Yêu
Hoàng, nhưng so sánh với
: nam nhân miệng lớn không
mắt bên cạnh kia, lại có chút thua chị kém em.
Nam nhân nọ chính là Thần
: Phong Yêu Hoàng, đánh giá thực lực, con yêu ma này từng thắng được Huyền Kiếm chân nhân Nhiếp Quân, hơn
: nữa còn là toàn thắng.
Dựa theo tiền bối Ngô Đồng sơn suy đoán, nếu đối phương xuất hiện, thì khẳng định mục tiêu của nó chính là Hoàng thành.
Bây giờ nó lại xuất hiện ở nơi
: này... vừa nghĩ tới hồi nãy,
đám người mình mới lắc lư một vòng ngay trước Quỷ
Môn quan là trái tim nhóm tu
Sĩ Đại Càn càng đập nhanh
không ngừng. "Đó là Thẩm tiền bối?" Gã run
rấy ngấng đầu lên, lại nhìn
thấy một bóng người đang
: đứng lơ lửng trên bầu trời. Mặc dù khuôn mặt và y phục của đối phương có một chút biến hóa rất nhỏ, nhưng chỉ
dựa vào ánh mắt quen thuộc
kia, cũng có thể lờ mờ nhìn ra
' bóng dáng của tồn tại từng chém giết Sư Hoàng ở Thiên Yêu quật lúc trước. Gã còn chưa kịp nhìn kỹ, lại
phát hiện bóng người kia đột
ngột hành động. Hắn đã hóa
: thành một luồng lưu quang
kim diễm, xuất hiện ngay phía trên nữ nhân đang liều
mạng chạy trốn kia. Bá —— Tiếng xé gió sắc nhọn
- truyền đến. Cằng chân dài
như rìu, mang theo ngọn lửa
: mãnh liệt, hung hăng bổ thẳng vào bên hông nữ nhân. "Kengl!" Hai cánh trên lưng Cự
: Giác Yêu Hoàng chấn động
mạnh, lông vũ bay tán loạn,
' khuôn mặt tỉnh xảo quay đầu, tuyệt vọng nhìn lại. Chỉ thấy bóng người đầy đặn đang được bộ pháp bào kia bao bọc lấy đã bị một đòn mang
uy thế mạnh mẽ như chẻ tre
_ kia trực tiếp chém đứt ngang.
Nếu không phải chiếc pháp bào Nam Dương kia vẫn còn
như cũ thì đoán chừng phủ tạng đã vương vãi đầy trời
rồi.
Thẩm Nghi tùy ý tóm lấy đối phương rồi nhẹ nhàng bẻ gãy cổ nàng giống như giết gà, cũng thuận tay bỏ bộ thi thể
ấy vào trong trữ vật bảo cụ.
[ Chém giết Cự Giác Yêu Hoàng Hóa Thần cảnh, tổng thọ tám mươi chín ngàn năm, còn thừa hai mươi sáu ngàn năm, hấp thu xong ]
"Ôi!" Bỗng nhiên Thần Phong
Yêu Hoàng cảm nhận được
điều gì, nó lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một luồng
kim quang óng ánh đang cấp
- tốc phóng đại trong tâm mắt
của mình. Nó không tiếp tục há miệng
ra nữa, trên khuôn mặt kia
chỉ có duy nhất một cái
: miệng lại bỗng nhiên nứt ra một cái khe. Rất nhanh, một viên hạt châu giống như con mắt đã chui ra từ bên trong
': khe nứt nọ. Ngay sau đó, một
cơn cuồng phong đục ngầu
_ đột ngột phun ra từ bên trong hạt châu, ùn ùn quét về phía trước! "Là cái kia! Chính là cái kia!"
Dường như vị tu sĩ Hóa Thần
. vừa rồi của Đại Càn vừa trông
: thấy một thứ gì đó cực kỳ
khủng bố.
Phải biết rằng, trước khi đột phá đến Hóa Thần, gã cũng là
: một trong những vị Hỗn
Nguyên Tông Sư từng tiến
: Vào Thiên Yêu Quật tìm kiếm Tuế Mộc, cũng từng được tận mắt chứng kiến Kim Thân Pháp Tướng vẫn lạc.
Lúc ấy, cái chết của đối
' phương chính là tác phẩm của luồng tà phong do hạt châu này phun ra. Nó có thể trực tiếp đánh nát Âm Thần ở trong đó, dưới tình huống
không gây thương tổn tới
Kim Thần.
Ngay cả Yêu Hoàng Hóa Thần sơ kỳ cầm hạt châu này trong
tay, cũng có thể chém giết
Kim Thân Pháp Tướng của Đại
Càn chỉ trong một nhịp hô hấp, và đòn công kích kia vốn
không thể tránh khỏi.
: Bọn họ cứ tưởng đó là món pháp bảo gì, ai ngờ nó lại là một bộ phận thân thể của Yêu Hoàng thuộc đệ nhị quật!
Rào rào! Rào rào!
Cuồng phong nhắm thẳng vào mặt Thẩm Nghi, nhưng không hề thổi bay luồng kim diễm trên người hắn, mà
ngược lại nó còn bao bọc
thân thể hắn vào trong.
Thần Phong Yêu Hoàng thả ra tà phong, rốt cục cũng thở
dốc được một hơi, nhưng vẫn
': không chân chờ, lại tiếp tục
đạp không mà đi, muốn trốn chạy thật xa. Đúng vào lúc này, dường như nó phát hiện được điều gì, bỗng nhiên lại kéo một tấm ' bùa chú từ trên người xuống, dán thẳng vào mi tâm! Chỉ thấy luồng kim diễm kia vẫn không có chút đình trệ nào, lại trực tiếp kéo theo khí tức hùng hồn bay đến, chỉ trong giầy lát đã xẹt qua phía chân trời. Trong màn lửa chập chờn kia, rốt cục Thần Phong Yêu Hoàng cũng thấy rõ khuôn mặt trẻ tuổi hờ hững nọ. Tà phong quỷ dị xâm nhập.
Vào thức hải của Thẩm Nghi,
lại gặp phải lôi tương mãnh
liệt như đại dương.
Động U Luyện Hồn.
: Lôi phủ một lần nữa hội tụ
lại, giống như một ngọn núi
' cao sừng sững, có cơn gió mát nhẹ lướt qua núi đồi, nhưng thần hồn vẫn ngồi ngay ngắn, lù lù bất động.
Thẩm Nghỉ đột ngột vung
quyền, quyên phong đánh
: mạnh về phía mi tâm của
Thần Phong Yêu Hoàng, tấm bùa chú kia run rấầy kịch liệt,
lập tức phát ra âm thanh bị
xé rách, trực tiếp vỡ vụn ra, hóa thành tro bụi tiêu tán
giữa hư không!
: Quyền thế phá tan tầng phòng ngự của phù lục vẫn chưa yếu bớt, lại rơi thẳng xuống phần xương trán của
_ nó.
Phập —— Hạt châu nhìn như vàng ngọc kia, lại là huyết nhục biến thành. Chịu ảnh hưởng từ một quyền cực mạnh của Thẩm Nghị, nó lập
tức nổ tung, kéo theo huyết
_ tương văng ra khắp nơi.
Khe hở vốn chứa đựng hạt châu cũng bị lực đạo mênh
mông trút xuống, hung hăng
_ xé rách, để mặc cho kim diễm
óng ánh như nham thạch nóng chảy ùn ùn kéo vào. Bành! Thần Phong Yêu Hoàng bay ngược ra ngoài, xương trán nứt toác. Chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa màu vàng kia đã chiếm lẫy toàn bộ khuôn mặt của nó. Ngay khi nó sắp rơi xuống đất, Thẩm Nghi lại một lần nữa đánh tới, đôi giày ống ầm ầm đạp thẳng vào ngực _ nó, hàng đống bùa chú liên tục nổ tung. Mãi cho đến khi rơi xuống đất, Thần Phong Yêu Hoàng : mới phun ra một ngụm máu, toàn bộ thân hình uốn cong như con tôm, xương ngực.
: đứt gãy, lún xuống dưới. Đôi
giày kia hệt như một cái cọc
gỖ trực tiếp đóng đỉnh nó lại, không cần biết nó giãy giụa như thế nào, cũng không thể di chuyển nổi dù chỉ một
chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận