Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 744: Thứ Đang Thiếu Nhất!

Chương 744: Thứ Đang Thiếu Nhất! Chương 744: Thứ Đang Thiếu Nhất!
"Ừm." Liễu Thiến Vân lên
: tiếng phá vỡ bầu không khí
an tĩnh xung quanh: "Đúng
_ rồi, không biết Thẩm tông chủ có hứng thú đi ra bên ngoài nhìn một cái hay không, vừa vặn chúng ta mới
' nhận được một tấm thiệp
mời, nếu có rảnh, đi dùng
' bữa uống rượu cũng tốt." "Bên ngoài?" Thẩm Nghi nghiêng đầu nhìn lại, không ngờ Thanh Nguyệt tông còn
phụ trách dẫn đường, có
_ Minh tông chống lưng, chắc
: chắn là tốt hơn nhiều so với
tự mình đi lung tung: "Vậy ta
cũng không khách khí."
': Đồng Tâm Xuyến và A Thanh
lại khá hiểu chuyện, bọn họ vẫn im lặng đứng yên tại chỗ,
bởi lấy tu vi của bọn họ, hoàn
cảnh bên ngoài vẫn quá nguy
: hiểm. Không thấy đệ tử của Thanh Nguyệt Tông còn cần đạt tới Phản Hư tầng ba mới có tư cách trở thành chấp sự
rồi rời khỏi tông môn làm việc
sao? "Hít." Mặc dù Lý Thanh Phong cũng hiểu chuyện này, nhưng vẫn có chút ngứa ngáy xoa xoa đôi bàn tay. Gã cực kỳ tò
mò đối với những thứ như
_ vậy.
"Ách." Liễu Thiến Vân có chút buồn cười nhìn về phía Thẩm
Nghi, sau đó nhẹ giọng nói:
_ "Ở những nơi gần đây... Phải
nói là toàn bộ Nam Hồng, mặc dù chúng ta không gây
: chuyện nhưng cũng không sợ
phiền phức, chỉ đi ăn một bữa
: tiệc mừng thọ thôi mà, ta có mặt chính là cho chúng nó thể diện, sẽ không gặp phải nguy hiểm gì đâu."
Nghe vậy, lúc này Thẩm Nghi
' mới gật nhẹ đầu với Thanh Phong. Có người quen thuộc với chuyện xã giao ở bên cạnh, cũng có thể giúp hắn ứng phó với những lễ nghi vô
dụng kia.
"Vậy chuyện này cứ quyết
định như thế đi, ta đưa chư vị trở về trước, buổi trưa ngày
mai xuất phát." Liễu Thiến
- Vân dẫn theo mọi người rời
khỏi nội môn, đi ra từ đại điện đón khách về tới bức
phù điêu Thanh Nguyệt ở bên
ngoài, sau đó lại một lần nữa
tế ra chiếc bảo thuyền màu đen kia, đưa mọi người quay về Nam Dương tông.
"Tông chủ mời." Liễu Thiến
Vân nhìn mấy người rời khỏi
' bảo thuyền, cũng không trực tiếp rời đi, mà cười mỉm, nhìn theo mấy người bọn họ tiến vào trong tông.
Lý Thanh Phong thấy vậy, lại
_ khe khẽ xoa cằm. Không hổ là
: Thẩm tông chủ, chỉ đi dạo
một vòng trong Thanh Nguyệt tông, đã có thể làm
cho thái độ của vị chấp sự
cao cao tại thượng Minh tông
này, nhanh chóng chuyển biến, trở nên không giống với
lúc trước nữa rồi.
"Chấp sự trở về đi, chúng ta tùy tiện nhìn một chút đã." Thẩm Nghỉ khẽ gật đầu, đợi Liễu Thiến Vân chắp tay cáo
: từ, biến mất trong mây mù,
lúc này hắn mới thở dài một
hơi rồi lấy Đạo Bài ra, đặt lên trên tấm phù điêu Nam Dương, khoanh chân ngồi ngay ngắn, bắt đầu rót khí tức thiên địa vào bên trong.
ñ
Đồng Tâm Xuyến thoáng giật mình một cái, lại lập tức có
chút bất đắc dĩ liếc mắt nhìn
mấy người kia. Chuyến đi lần này, tông chủ
: đã chống đỡ được thể diện
rồi, nhưng đám đệ tử bọn họ
_ lại quá yếu ớt, ngay cả chuyện mở cửa đóng cửa như vậy cũng cần Thẩm Nghi tự mình đi làm.
Ước chừng nửa canh giờ sau,
' cuối cùng cũng có màn sáng xuất hiện trên tấm phù điêu Nam Dương. Sắc mặt Thẩm Nghi có chút tái nhợt đứng dậy, dẫn theo mấy người
quay về chính điện tại Thiên
Yêu quật... Ưm, có lẽ nên gọi
- là chính điện nội môn sẽ
đúng hơn.
Hôm nay lão cẩu đã chết, cứ
tiếp tục gọi nơi này là Thiên Yêu quật cũng không phù
hợp.
: Mấy người đột nhiên xuất hiện cũng không làm Lý Huyền Khánh rung động, thời điểm Thẩm Nghi đi ra ngoài,
gã đang bày ra tư thế như
thế nào thì lúc hắn trở về, gã
: vẫn bày ra tư thế y hệt như vậy, vẫn một mực im lặng quỳ gối dưới đất.
"Không thể cứ mãi như vậy
được." Lý Thanh Phong hạ
_ giọng nói: "Thực lực của hắn
: mạnh như vậy, cứ tiếp tục suy
sụp kiểu này là quá lãng phí."
Lúc trước, Mộc Nhân này tự
xưng là Phản Hư tầng ba
tầng bốn, hoặc là tầng tám tầng chín, dù lấy chia bình
: quân ra, ngay cả khi gã chỉ có
tu vi Phản Hư tầng sáu thì đặt
ở bên trong Minh tông, cũng có thể coi là một vị trưởng lão ngoại môn rồi, mà Nam Dương tông hiện giờ lại trực
_ tiếp rơi vào tình trạng “suy
sụp hoang tàn chờ ngày
' hưng thịnh. Nếu có thêm cường giả cấp độ ngoại môn ra tay tương trợ, hẳn là đối phương có thể
giúp đỡ Thẩm Nghi không ít
việc, dù chỉ phụ trách rót khí
: tức vào đại trận hộ tông,
cũng tốt hơn là quỳ một cách
ngu ngốc ở nơi này.
"Ngươi đi?" Thẩm Nghỉ liếc
mắt nhìn Lý Thanh Phong một cái.
Thật rõ ràng, chuyện Nam
: Dương tông gặp nạn tuyệt đối không thoát khỏi liên quan với Mộc Nhân này, chẳng qua chuyện đã kết
thúc từ mười vạn năm trước
rồi, vốn không liên quan gì
' đến đám người bọn họ. Muốn cởi bỏ khúc mắc thay đối phương, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
"Ta thử xem?" Lý Thanh
' Phong nuốt nước miếng, dự
- định phát huy ba tấc lưỡi của
mình đi giảng đạo lý cho Mộc
Nhân tiền bối này.
Thẩm Nghi cũng không ngăn
cản, vừa nói xong đã cất bước rời khỏi đại điện. So với
: chuyện gửi gắm hy vọng hư
vô mờ mịt vào Mộc Nhân, hắn
: càng tin tưởng vào chuyện tăng lên thực lực của mình hơn.
' Dường như Đồng Tâm Xuyến
và Hứa Thanh Nhi cũng bởi vì
' chuyện hôm nay mà có được một chút cảm ngộ, cả hai đầu nhao nhao tạm biệt Thẩm Nghi rồi rời đi.
Toàn bộ nội môn như một
vùng đất chết.
Thỉnh thoảng Thẩm Nghi mới
có thể trông thấy một tu sĩ
nào đó của Đại Càn đang vội vàng đi lại trên đường, thu
': dọn đống đồ mình vừa tìm
được từ trong động phủ ra
: ngoài, rồi thay tông chủ chuyển vào bên trong đại điện.
Người quá ít, đoán chừng còn
phải chờ thêm một đoạn thời
gian nữa, mới có thể hoàn toàn dọn dẹp xong. Nhưng cục diện chỉnh thể vẫn rất ổn định.
Từ sau trận chiến lần trước,
: đám yêu ma bên trong Thiên
Yêu quật kẻ chết đã chất sạch rồi, kẻ trốn thì vội vàng bỏ
trốn mất dạng, toàn bộ đầu
': không thấy tung tích. Bên
ngoài có Đại Càn mở Võ Viện, hỗ trợ bồi dưỡng nhân tài trong thiên hạ, chọn lựa tu sĩ có tư chất, tạm thời gánh vác : chức trách của ngoại môn. Thanh Nguyệt tông đã đồng ý sắp xếp chấp sự tới đây giảng _ pháp, cũng có thể bù đắp chỗ thiếu sót của nội môn. Xem như đã miễn cưỡng ổn định được hình thức ban đầu của tông môn. Cho nên thứ còn đang thiếu nhất hiện nay chính là tu sĩ đủ mạnh để chấn nhiếp đám kẻ thù bên : ngoài, duy trì cục diện như vậy. Không tính Lý Huyền Khánh là một Mộc Nhân, thì trước mắt toàn bộ Nam Dương tông cũng chỉ lấy ra được có hai tu sĩ Phản Hư tầng một, con bài chưa lật chân chính lại là lão cẩu kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận