Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 959: Khối Xương Cứng Khó Gặm!

Chương 959: Khối Xương Cứng Khó Gặm! Chương 959: Khối Xương Cứng Khó Gặm!
"Nếu bảo bổn tướng nói, rút
lui đầy ấm ức như vậy còn
không bằng trực tiếp đi bẩm
: báo cho mấy vị vương gia khác, sau đó nhần cơ hội này một lần nữa giết trở về!" Đại tướng cua yêu màu đỏ sậm
_ lấy bầu rượu ra, hung hăng
uống một ngụm.
"Đại nhân ăn nói cần thận!" Phó tướng quét mắt nhìn xung quanh, phát hiện hơn trăm binh tướng đều nhanh
chóng tản ra, tuần tra chặt
chẽ, lúc này mới thu hồi ánh
: mặt, cười khổ nói: "Hiện tại
Tiểu Tứ gia đang gặp phải phiền phức không nhỏ, Ngũ
Vương gia cũng vì xót thương
:. cho đám huynh đệ chúng ta,
không muốn lấy tính mạng của chúng ta đi che lấp tai ' hoạ do tiểu Tứ gia gây nên mới quyết định như vậy đó." Đại tướng cua yêu trầm mặc liếc nhìn nó một cái, sau đó thản nhiên nói: "Không ngờ ' ngươi lại rất biết nói chuyện nha." Dứt lời, nó ném bầu rượu về phía phó tướng rồi mang theo đối phương rời xa đám _ đám binh tướng, đến gần một khe núi dưới đáy nước. "Nhưng nếu bảo bổn tướng nói, thì đúng là chuyện này có chút khó khăn thật, lúc trước Nam Dương tông kia gặp phải đại nạn, mới khiến thế
: cục Nam Hồng nghịch chuyển
thành như thế này, không dễ
- gì Long Cung mới chiếm được thế thượng phong nhưng tới hôm nay, rõ ràng là trải qua nhiều năm lắng đọng, đối
': phương đã mơ hồ có xu thế
muốn quật khởi một lần nữa
rồi."
"Long Tử Long Tôn đương nhiên là vô cùng tôn quý, nhưng trải qua nhiều năm an
nhàn như vậy, đã khiến bọn
_ họ thoáng quên đi nỗi uất ức
: lúc trước rồi. Nên đánh một
trận đao thật thương thật, triệt để chèn ép Nam Dương
tông kia xuống, cũng thuận
tiện giáng cho Nam Hồng
Thất Tử kia một bài học để bọn họ nhớ lâu hơn một chút,
: thử xem hôm nay bọn họ
dám có tâm tư mưu nghịch
: hay không?”
Nghe Đại Yêu nói vậy, phó tướng chỉ có thể ngượng
: ngùng cười bồi.
Loại chuyện này, đừng nói là chúng nó, ngay cả Ngũ Vương gia cũng không thể quyết định được.
Dẫn binh tấn công Nam
Dương Bảo Địa, nếu Nam
: Hồng Thất Tử chịu thua còn
dễ nói, nếu người ta đột nhiên kiên cường, chỉ sợ hồi
chém giết này không dễ dập
tan, thậm chí hậu quả còn có thể lan đến mấy Long Cung còn lại.
Vấn đề là đến cuối cùng,
: bọn chúng có thể nhận được cái gì?
Nam Hồng Thất Tử vốn luôn cố thủ một phương, gần như không gây ảnh hưởng đến ' Long Cung dưới này.
Chỉ vì mấy khối Bảo Địa kia
sao? Món đồ kia, cũng chưa chắc Thủy tộc đã cần dùng đến. Ví dụ như mấy vị Vương gia của chúng nó chẳng hạn, chỉ dựa vào huyết mạch và thân : thể, đối phương đã có thể sánh ngang với tu sĩ Hợp Đạo cảnh, tội gì phải phế đi công
phu kia?
_— Một khối xương cứng khó gặm đến mức thậm chí sẽ làm chính mình nghẹn chết, mà phía trên lại không có
- thịt, Long Cung rảnh rỗi đến
cỡ nào mới tình nguyện đi
' trêu chọc bọn họ?
"Ôi!" Làm sao đại tướng cua yêu lại không nhìn ra tâm tư của phó tướng? Chẳng qua
nó chỉ cảm thấy mất mặt
trước đám thủ hạ nên mới
: thuận miệng nói vài câu,
muốn vớt vát chút nào hay chút đó mà thôi: "Chính vì có
Nam Hồng Thất Tử che chở
: mới thành ra như vậy, nếu
không, chỉ dựa vào mấy thế lực phụ thuộc kia, lại cộng
: thêm một đống cá thối tôm
ươn bên trong Bảo Địa, thì
: làm gì có đủ tư cách mà đứng trước mặt bản tướng, dõng dạc đến trâng tráo xưng là Nam Dương Tiên Tông?”
"Còn phải tổ chức đại hội
' Thất Tử, tuyên bố toàn Hồng Trạch này đã chứ? Đúng là mấy lão già kia càng sống càng hồ đồ... Thật sự muốn bổn tướng cười chết mà, cả lũ
hoàn toàn không ngại mất
mặt xấu hổ."
Rốt cuộc đề tài vừa rồi cũng bị bỏ qua. Nụ cười trên mặt
phó tướng cũng nhiều thêm
vài phần chân thành rõ rệt,
thân là tỉnh binh hãn tướng dưới trướng Ngũ vương gia, : đúng là bọn chúng có đủ tư cách để xem thường một cái _ Tiên Tông chỉ có hư danh: "Đám Đạo Tử kia có thể bảo vệ hắn nhất thời, chứ không thể bảo vệ hắn cả đời, huống chỉ bên trong nội bộ Thất Tông cũng không phải vững ' chắc như thành đồng. Đại nhân đừng vội, nói không chừng đến lúc ấy, chúng ta còn có thể tự tay chém lấy thủ cấp của một vị tông chủ đó." "Yên tâm, bổn tướng sẽ không lưu thủ." Đại tướng cua yêu cười lạnh một tiếng, trực tiếp uống một hơi cạnh sạch rượu, cuối cùng tùy tiện đập cái bình ngọc trống rỗng kia xuống tảng đá ngầm bên
dưới.
_— Có thể tự tay nghiền nát đầu một vị tông chủ, đây chính là vinh dự lớn lao.
_ "Nhưng đó cũng chỉ là lời
nói đùa mà thôi, lúc trước
' dưới sự bảo vệ của mấy tên Đạo Tử kia, hắn còn không dám ra mặt thì đừng nói đến hiện tại, đoán chừng hắn đang trốn bên trong Nam
Dương Bảo Địa kia run nhong
nhóc, hoàn toàn không có ý
- định đi ra ngoài đâu." Giải
Yêu Đại Tướng có chút tiếc nuối nhìn về phía sườn đồi
dưới đáy nước.
Đúng lúc này, bỗng nhiên ánh mắt nó ngưng tụ lại.
Chỉ thấy ở trân đỉnh đồi, có bóng người cao lớn đang đưa lưng về bên này, trên người
': hắn mặc một bộ y phục màu
đen, không ngừng dập dầnh
' theo sóng biếc, cả người toát lên tư thái thong dong, bình thản quan sát đáy vực.
Có cảm giác hắn đang ôm
theo tâm trạng thư thái của
những lữ khách đi ngang qua
: văn cảnh, nên toàn bộ lực
chú ý đầu đặt hết vào cảnh đẹp lạ thường kỳ quái của
vùng thủy vực xung quanh,
: mà không hề quan tâm phía
sau lưng mình có một con Đại Yêu Bạch Ngọc Kinh đang từ
từ tới gần.
_— Tình hình như vậy có thể xuất hiện ở bất kỳ địa phương nào thuộc Nam Hồng, nhưng tuyệt đối không
': bao gồm bên dưới đáy nước.
"To gan lớn mật!" Phó tướng nặng nề tiến lên một bước, binh khí đã nắm chặt trong tay, tức giận nói: "Mắt chó của ngươi mù rồi, đây là nơi
mà ngươi có thể tới được à?"
Tiếng gầm hùng hậu đỉnh
tai nhức óc truyền ra, nhưng dường như thanh niên mặc
áo đen kia hoàn toàn không
nghe thấy. Vẻ mặt Giải Yêu Đại Tướng có
: phần hờ hững, ánh mắt
ngưng lại, ở khoảng cách gần
: như thế, nó có thể dễ dàng khám phá ra liễm tức pháp quyết trên thân thể tu sĩ này.
_ Sau khi cảm nhận được khí
tức Phản Hư hậu kỳ kia, nó
' cũng không để lộ ra vẻ khinh miệt gì, chỉ chậm rãi dừng tại chỗ. Thân là Đại Yêu Tướng trấn thủ một vùng, nhiều năm trôi qua như vậy cũng
không xảy ra bất cứ vấn đầ,
và đến tận ngày hôm nay, nó
: vẫn vững vàng ngồi trên cái
ghế này là đủ hiểu trình độ và
thủ đoạn của nó đến đâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận