Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 756: Chẳng Lẽ...

Chương 756: Chẳng Lẽ... Chương 756: Chẳng Lẽ...
"Đương nhiên, ta chỉ thuận
: miệng nhắc tới thôi, loại vật
phẩm như đạo trụ này vẫn
: nên lượng sức mà đi." Liễu Thiến Vân lắc đầu nói: "Ví dụ như tông ta đã từng có một vị sư huynh, vì theo đuổi hư
: danh của Tiên Cung mà
cưỡng ép quan tưởng đạo trụ
' tam phẩm, đã bỏ phí hơn hai vạn năm thọ nguyên, đến cuối cùng vất vả lắm mới có được một luồng khí tức Thanh Loan, nhưng tuổi thọ
còn lại chưa đủ, khiến cho cả
_ đời bị vây khốn ở Phản Hư
- tầng hai. Vốn dĩ đối phương
cũng là hạt giống có hi vọng trở thành trưởng lão ngoại
môn, vậy mà...."
"Đa tạ chấp sự nhắc nhở, trong lòng ta đã có tính
: toán." Thẩm Nghỉ khẽ gật
đầu, thật ra hắn cũng không
: dùng được bảo tài, nhưng vẫn cảm thấy rất hứng thú đối với lời nói phía sau của Liễu Thiến Vân.
Đạo trụ tam phẩm, hắn đã có
' một tôn Xích Nhãn Phượng Yêu. Nói cách khác, chỉ còn thiếu hai tôn nữa là có cơ hội thành tựu Tiên Cung rồi. Cũng không biết con cóc và
con linh lộc này có trình độ
_ gì, nhưng dựa vào khoản thọ
: nguyên còn thừa lại của hai
yêu, có lẽ thiên phú huyết mạch của chúng đều rất
không tệ, tu vi cũng đạt tới
Phản Hư tầng ba. Thẩm Nghi lập tức vung tay lên, nhét toàn bộ đống đồ cất chứa trong nhà kho của lộc yêu vào trong nhẫn, cứ mang
về tông môn trước, lại nhìn
xem có thứ gì hữu dụng hay
không, nếu dư ra cũng có thể - lưu lại, dùng để đổi lấy tỉnh huyết của phượng yêu.
[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: 324 ngàn năm ] Ngoài hai con Đại Yêu này, rõ
ràng là tư chất huyết mạch
_ của mấy con yêu ma kia kém
: hơn rất nhiêu, ba con gộp lại
chỉ có thể dâng lên chừng 90 ngàn năm thọ nguyên, khó
khăn lắm mới xấp xỉ bằng
một con Bích Hải Cáp Mô. Nhưng với con số thọ nguyên
: này, hắn là tạm thời đủ dùng
rồi.
Thẩm Nghi thu hồi lão cấu quay về mi tâm, cũng không cố ý tránh né Liễu Thiến Vân.
Từ phản ứng của con cóc lúc
trước là có thể biết được,
' nhóm tu sĩ bên ngoài có đủ các loại thủ đoạn quỷ dị, thậm chí còn có thể làm ra thạch khôi không khác gì lão cầu, như thế cũng bớt đi rất
nhiều phiền phức cho hắn.
"Thứ này thật không tệ.” Liễu
Thiến Vân có chút hâm mộ nhìn về phía Thẩm Nghi rồi
nhẹ giọng cảm khái một câu. Dùng một đống thiên tài địa
: bảo, có thể làm ra một món
bảo vật quỷ phủ thần công
: như thế, mặc dù nó chỉ là ngoại vật, nhưng khi rơi vào đấu pháp chân chính có mấy ai quản được nhiều như vậy,
sống sót được mới là điều
đáng để quan tâm. Nhưng nàng cũng chỉ khẽ thở dài một câu thôi chứ không có hỏi nhiều, bởi mỗi một tông môn đầu có sở trường
riêng của mình, không dễ
. dàng để người khác nhìn
thấy.
...aDptruyen...
Bên ngoài Linh Vân động. Lý Thanh Phong cảm thấy trái
tim đang đập thình thịch vào
lồng ngực, sắc mặt trắng
: bệch, vẫn một mực ngồi tê liệt ở bên ngoài thạch phủ. Lúc trước, trong động phủ
còn mơ hồ truyền ra những
thanh âm nặng nề, thậm chí
' còn kèm theo từng tiếng kêu rên, mờ nhạt quanh quấn bên tai. Thật hiển nhiên, bên trong đã
lao vào chiến đấu rồi.
Lần đầu tiên, gã theo Thẩm
tông chủ ra ngoài lại phải đối đầu với nhiều Đại Yêu Phản
Hư cảnh như vậy? Liễu chấp sự có thể bảo vệ
được Thẩm Nghi không?
': Nàng sẽ đứng ở bân nào? Con Linh Vân Lộc Yêu kia sẽ giúp ai?
Lý Thanh Phong bắt đầu theo ' bản năng âm thầm tính nhầm cơ hội chiến thắng của bên mình, nhưng càng tính gã lại
càng hoảng hốt. Bởi vì đối với
bọn họ, cả Liễu Thiến Vân lẫn Linh Vân Thượng Nhân đầu là tồn tại vừa mới quen biết
- chưa lâu, căn bản không thể
đưa ra phán đoán chuẩn xác
được.
Mãi cho đến khi âm thanh trong thạch phủ đã im bặt,
: bốn phía đột ngột chìm trong
yên tĩnh, chỉ còn tiếng hít thở
: của chính Lý Thanh Phong...
Hỏng rồi, hỏng rồi.
' Dựa theo tính cách nhu
nhược của Lý Thanh Phong,
' lại thêm những năm này, gã luôn thay Nhiếp Quân đi giải quyết phiền toái khắp nơi, đã đúc kết nên một bộ kinh nghiệm cẩn thận trong lòng,
bởi vậy gã hiểu và thời điểm
hiện tại, chuyện mà bản thân
: nên làm nhất chính là nhanh
chạy trốn khỏi nơi đây. Nhưng nhớ tới lúc trước,
Thẩm Nghi giao thủ với lão
cầu, sư phụ không chút do
dự đã xoay người bước vào màn sáng, dù trong lòng suy nghĩ như thế nào, Lý Thanh Phong cũng không dời chân _ đi,
Lỡ như... lỡ như mọi người bên trong kia đầu đã chiến đấu đến kiệt sức, vừa vặn lại cần một người đứng ra chém
' đứt đầu đám yêu ma kia.
Nếu thực sự xảy ra tình
huống như vậy mà Thẩm
Nghỉ lại phát hiện ra gã đã bỏ trốn mất dạng từ lâu rồi,
: khăng định là hắn sẽ thất vọng biết bao.
Ý niệm tới đây, Lý Thanh Phong khẽ cắn môi, ôm theo - nỗi lo sợ nơm nớp trong lòng, gã đứng dậy, hung hăng vươn hai tay tới, dứt khoát
kéo cánh cửa đá trước mặt ra.
: Âm ầm —— Gã còn chưa kịp phát lực, cánh cửa đá kia đã mở ra.
Lý Thanh Phong thoáng lảo
đảo vài bước, đã bị huyết khí
' nồng đậm bên trong xộc thẳng vào mũi, sặc một hồi. Gã tập trung nhìn vào, đã thấy một bóng dáng không nhanh không chậm bước ra
bên ngoài. Ngoại trừ bộ áo
_ đen trên người nhuốm máu,
- da thịt trăng nõn toàn thân
Thẩm Nghi chẳng có lấy một
vết thương nhỏ nào.
Rất nhanh, Lý Thanh Phong
đã chú ý tới một bên khác của cánh cửa đá có hàng đống
huyết chưởng ấn dày đặc.
: Cảnh tượng đáng sợ như vậy đập vào mi mắt, lại phối hợp với những tiếng kêu rên lúc trước, cùng với thái độ ung
dung của Thẩm Nghị, bao
gồm cả vị Liễu chấp sự kia,
' không ngờ lúc này nàng cũng mang theo vẻ mặt bất đắc dĩ đi theo phía sau Thẩm Nghi... bỗng nhiên toàn thân Lý Thanh Phong run lên: "..."
Không phải chứ?
Chẳng lẽ Thẩm tông chủ nhà mình đã rời khỏi Nam Dương
tông rồi, nhưng vẫn có thể
: mang theo tác phong hành
sự nhất quán kia ra bên ngoài?
Lý Thanh Phong dùng ống tay
áo vô cùng bẩn kia, lau đi nước bọt trên mặt, rồi yên lặng đi đến bên cạnh Thẩm
Nghi, giống như một người ' hầu nhỏ. Hiện giờ gã tuyệt đối không dám nói lung tung ' nữa, có cái gì cũng nên để lại
chờ đến khi trở về Nam
Dương tông rồi nói sau.
"Trở về đi." Liễu Thiến Vân nhìn về phía Thẩm Nghỉ, hiện _ tại nàng cũng không muốn ở : bên ngoài nữa. Cũng không phải nàng sợ hãi cái gì, chỉ vì
đã làm ra hành vi như vậy, không hiểu sao nàng lại có chút chột dạ trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận