Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 873: Đóng Cửa Không Ra Là Có Ý....

Chương 873: Đóng Cửa Không Ra Là Có Ý.... Chương 873: Đóng Cửa Không Ra Là Có Ý....
"Ngươi với ta thì còn khách
' khí làm gì? Nếu không có
ngươi đảm bảo, ta làm gì có
cơ hội rời khỏi cái lồng giam kia?" Huyền Phượng có chút chua xót nhìn sang.
_".,." Tô Ngữ Thường khẽ thở
dài an ủi: "Đợi chuyện đại hội
' Thất Tử chấm dứt, ta sẽ tới thương lượng cùng tỷ tỷ một phen, xem có thể đưa ngài đi ra bên ngoài một chút hay không. Vừa vặn ta cũng lầu
rồi chưa đi qua Bảo Hoa
_ Tông, cũng không biết cô
: nàng kia có nhớ ta hay
không."
"Ta nói với ngài, vị Bảo Hoa
tiên tử kia cũng không điềm
tĩnh giống như những gì người khác nhìn thấy đâu.
' Nàng ấy cực kỳ thú vị. Vào
ngày tổ chức đại hội Thất Tử,
: chắc chắn nàng cũng sẽ tới, đến lúc đó ta lại giới thiệu cho ngài làm quen."
"Được." Huyền Phượng dịu
dàng gật đầu. Hai nàng vừa cười vừa nói cùng rời khỏi Thiên Kiếm Tông, lao về phía phù điêu Nam Dương. Đợi đến khi các
nàng đi đến địa điểm mục
tiêu, ở nơi ấy đã có bóng
: người khác đang đứng chờ
rồi. Bọn họ theo thứ tự là ngoại môn trưởng lão của Vô
Song Tông, còn có mấy chấp
sự của Thanh Nguyệt Tông. "Đệ tử bái kiến Thiên Kiếm
: tiên tử." Mấy người chắp tay
hành lễ, sau đó lại nhìn về
: phía Huyền Phượng, gật đầu nói: "Huyết sư phụ." Liễu Thiến Vân lại lộ ra một
- tỉa cổ quái. Con Huyền
Phượng này lại dám đến Nam
' Dương tông, không sợ Thẩm tông chủ đóng chặt cửa lại, rồi liên thủ cùng Huyền Khánh tiền bối hợp lực nhổ sạch lông nó, tháo xương rút
huyết, khẳng định là không
lãng phí một chút nào ư?
Trịnh Thiên khẽ bu môi,
đứng trước mặt hai cô nàng vừa mới tới này, dù nàng vốn - tự tỉn với tư sắc của mình, cũng không khỏi có chút rụt rè, Thiên Kiếm tiên tử nghiêm túc đáp lễ, cũng đưa mắt quan sát mọi người xung quanh. Chỉ dựa trên thân ' phận của những tu sĩ được phái tới cũng có thể thấy được Vô Song Tông rất nghiêm túc đối đãi với việc này, trong khi Thanh Nguyệt Tông có vẻ hơi qua loa. Về phần Thiên Kiếm Tông... Nếu không phải nàng ngăn cản, chỉ sợ Lưu trưởng lão đã đích thân đến đây rồi. Hành động ấy rõ ràng là làm lớn chuyện, ý tứ chĩa mũi dùi với đối phương quá mức nồng
đậm.
: Nhưng sau một hồi, tất cả mọi người đều thu lại tâm tư. Bởi vì các nàng chợt phát hiện ra một vấn đề, đó chính
: là không ai thèm để ý tới
mình cả. Toàn bộ Nam Dương
tông vẫn chìm trong một mảng im lặng, dường như người ta trực tiếp làm ngơ coi như không thấy bọn họ rồi.
"Thiên Kiếm tông Tô Ngữ
Thường đến đây xin gặp
: Thẩm tông chủ." Tô Ngữ
Thường lại chắp tay kêu gọi, ai ngờ bên trong Nam Dương
tông kia vẫn không có bất kỳ
': biến hóa nào. Nụ cười trên
mặt nàng có vẻ cứng ngắc. Thật khó để tưởng tượng,
: trong Nam Hồng Thất Tử lại
có người trực tiếp từ chối
: nàng ở ngoài cửa, rốt cuộc là ai quản trận pháp này?
Cùng lúc đó, trong Nam : Dương Tổ Sư điện, Huyền Khánh lười nhác ngước mắt ' nhìn lên, cảm thấy có chút ồn
ào, nên dứt khoát dùng trận
pháp che đậy tai mắt.
Trước khi tông chủ rời đi, tuy đối phương đã từng phân phó cho gã trông coi trận : pháp, nhưng lại chưa từng nói ai có thể tiến vào còn ai
không, nấu đối phương muốn gặp Thẩm tông chủ, mà tông chủ không có ở đây, gã hoàn toàn có thể coi như không nhìn thấy là được.
Ngày đêm luân phiên.
Ngay cả Liễu Thiến Vân vốn tín nhiệm Thẩm Nghỉ nhất, thì giờ phút này trong lòng
' cũng có chút bối rối.
Đóng cửa không ra là có ý gì? Không phải chuyện này thật sự có liên quan với Nam Dương tông chứ?
Đúng vào lúc này, ngọc giản
: trên người bọn họ đồng thời
phát sáng.
"Nam Dương tông chủ xét
: nhà diệt môn, toàn bộ Đào
Nguyên sơn trang thi thể năm ngốn ngang, không lưu
_ lại bất cứ người sống nào.
Chấp sự tông môn ta cũng ở
: trong đó, bị người ta đánh nát đầu."
Truyền xong tin tức, miếng : ngọc giản kia một lần nữa khôi phục vẻ tĩnh lặng như ' thường, nhưng lại khiến tất
cả mọi người đang có mặt ở
đây đầu rơi vào tĩnh mịch.
Tô Ngữ Thường liếc mắt nhìn Huyền Phượng, trong lòng có _ chút hối hận. Chuyện hôm : nay, có lẽ nên để Lưu trưởng lão tới xử lý thì hơn.
"Không thể nào?" Trịnh Thiên _ kéo kéo tay áo Liễu Thiến Vân. Phải biết rằng, Thanh Nguyệt
: tông chưa từng đắc tội với
Thẩm tông chủ, dù tên chấp
_ sự kia có mạo phạm Thẩm Nghi, thì sau khi động thủ, ít nhất hắn cũng phải thông báo cho Thanh Nguyệt tông
: một tiếng chứ?
Chẳng lẽ lúc nghèo túng, hắn tới làm phiền Thanh Nguyệt Tông, nhưng sau khi thoáng tạo được thế rồi, hắn lại lập tức bày ra tư thế tông chủ?
"Hắn không phải người như
vậy." Liễu Thiến Vân khẽ cắn
môi, điều chỉnh hô hấp, nhìn
về phía chân trời. Không để các nàng chờ quá
lâu, bởi vì rất nhanh, dưới sự
dẫn dắt của một thanh Ô
: Quang Huyền Kiếm, mười mấy con Thanh Sư Linh Khôi đã chậm rãi dừng lại ở giữa tầng mây.
"Vô Song Tông Thượng Đức
' Niên tham kiến Thẩm tông chủ." Vị ngoại môn trưởng lão kia trực tiếp bước ra khỏi hàng, đầu tiên là cẩn thận hành lễ, làm cho người ta
không thể tìm ra bất cứ sai
_ sót nào, tiếp đó dứt khoát mở
: miệng nói: "Chuyến này ta
phụng pháp chỉ của Vô Song Tông, muốn hỏi một chút về
chuyện chấp sự tông môn ta
vẫn lạc tại Đào Nguyên sơn trang, nếu Thẩm tông chủ
: cảm thấy thuận tiện, có thể
tiết lộ một vài phần nội tình,
- để ta trở về tông phục mệnh."
Tô Ngữ Thường không nói chuyện, chỉ yên lặng nhìn thanh niên kia.
Hiển nhiên là Vô Song Tông
không muốn xé rách da mặt
với đối phương, tuy vị ngoại môn trưởng lão kia bày ra tư thế muốn giải quyết việc chung, nhưng thật ra lại : ngầm cho Nam Dương Tông đủ bậc thang để bước xuống. Đương nhiên, có phải Nam ' Dương tông kiếm cớ hay không, các nàng có thể dễ dàng nghe ra được. Dù phía dưới có một vị tiên tử thanh danh hiển hách, đông đảo chấp sự Nam Dương tông vẫn cố gắng dời ánh mắt đi. Quả nhiên, cái gì nên tới thì kiểu gì cũng phải tới. Chuyện này chủ yếu là không có tiền lệ để tìm. Và theo lý . mà nói, chuyện tông chủ : chém giết đệ tử Minh tông thực sự không đáng để nhắc tới. Nhưng trước kia chẳng có một vị tông chủ nào từng làm - qua loại chuyện này. Đoán chừng Minh tông cũng thấy cực kỳ khó hiểu.
Thẩm Nghi cúi đầu nhìn
: xuống phía dưới, ánh mắt đảo qua người Huyền Phượng.
' Phụ nhân cao quý ung dung
khẽ nhíu mày, lặng lẽ kéo lại
vạt áo đang rộng mở, nhanh chóng che khuất phần trắng nõn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận