Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 714: Đồ Ăn Của Ta Lại Dám Làm T...

Chương 714: Đồ Ăn Của Ta Lại Dám Làm T... Chương 714: Đồ Ăn Của Ta Lại Dám Làm T...
"Nếu nó có cơ hội này ngươi : cũng không có cơ hội trông thấy mảnh thiên địa hiện tại : đầu.” Diệp Văn Huyền không vui không buồn, đưa mắt nhìn lại: "VỊ Trương đạo hữu vốn tự xưng là đệ tử cuối _ cùng của Nam Dương tông kia, cũng không dám để cho ' con chim phượng này đột phá đến Phản Hư cảnh." "Còn nữa, dường như các ngươi rất thích tính toán những sai lầm mà các ngươi . phạm phải lên đầu vi sư." Nói : xong, nữ nhân kia bất đắc dĩ nhếch khóe môi lên, một lần nữa nhìn xuống dưới: "Hiện giờ, ngươi hãy thành thành thật thật đứng nhìn nghiệp chướng do các ngươi tạo là được..."
Đột nhiên lời nói của Diệp
:: Văn Huyền thoáng im bặt, vì Thẩm Nghi ở phía dưới rốt cục cũng hành động nồi, chỉ thấy hắn đột nhiên đạp lên,
_ thân hình lướt nhanh ra, năm
ngón tay gắt gao nắm chặt
' lấy chiếc đan lô, hung hăng đập thẳng vào trán Linh Hoàng. Âm! Thậm chí Linh Hoàng còn
không thấy rõ động tác của
Thẩm Nghị, trên đầu đã bị
: trúng một đòn thật mạnh. Gã
rơi xuống phía dưới, nhanh chóng vỗ vỗ đôi hỏa vũ, lúc
này mới ổn định được thân
: hình đang rơi xuống. Linh
Hoàng lộ ra gương mặt kinh ngạc đến khó có thể tin nổi, : vội vàng đưa tay sờ vào vết máu trên trán, sau đó nổi - giận nhìn về phía chân trời: "Ngươi dám đả thương bản Hoàng?!" - Đồ ăn của ta lại dám làm ta đổ máu! Tình huống diễn biến nhanh như chớp này đã làm tất cả mọi người ở bên dưới đầu ngây người mờ mịt. Nhưng : một màn kế tiếp càng khiến bọn họ kinh ngạc hơn, thậm chí cả Lý Thanh Phong cũng tạm thời quên đi chuyện tìm : kiếm Nhiếp Quân sư huynh của gã. Chỉ thấy Thẩm Nghi liếc nhìn
cái lò luyện đan trên tay, trực
tiếp dùng đầu ngón tay lau đi
: vết máu phía trên, lại đưa đến giữa mũi nhẹ nhàng ngửi một cái. Để rồi ngay sau đó, thanh niên này cực kỳ bình
_ tĩnh đưa ngón tay dính máu
kia vào trong miệng. Dường
như đã nếm được mùi máu rồi, đột nhiên trong đôi mắt bên dưới mái tóc tán loạn của Thẩm Nghi lại hiện lên một tia sát khí nồng đậm.
Là mục tiêu của cái nhìn
: chăm chú đến từ đôi mắt đen
nhánh kia, bỗng nhiên Linh Hoàng cảm nhận được một
tia không thích hợp: "..." Nhưng rất nhanh, con
': Phượng Hoàng này đã cưỡng
ép đè nén một tia hàn ý quỷ
- dị vừa phát sinh trong lòng mình xuống, gã không còn chút do dự nào nữa, chiếc áo choàng trắng như tuyết bừng
' bừng bay lên, đôi cánh hừng
hực lửa lại một lần nữa đập
' xuống, thanh đoản kiếm trong tay cũng bộc phát ra kiếm mang chói mắt, toàn bộ thân thể gã lập tức hóa thành lưu quang đánh về phía Thẩm
Nghi
"Cho bổn Hoàng..." Lời nói đằng đằng sát khí còn
chưa buông ra hết, cánh tay cầm kiếm của Linh Hoàng đã
bị Thấm Nghi năm chặt trong
lòng bàn tay, sau đó ... một
cái lò luyện đan nặng nề đập xuống! Âm! Âm! Âm!
Thẩm Nghi dùng một tay túm
chặt lấy Linh Hoàng còn tay kia vô tình đập lò luyện đan xuống. Âm thanh biến hóa đến cuối cùng, trên mặt Linh Hoàng đã biến thành một
mảnh máu thịt be bét, mỗi
. một lần nên xuống đều có
: thể bắn ra một mảng lớn máu
thịt.
"Buông tay!" Linh Hoàng liều
mạng giãy giụa, nhưng từ
đầu đến cuối vẫn không thể rút cánh tay được, bỗng
: nhiên giữa làn da có một
đống linh vũ mọc lên chỉ chít,
: trên mặt gã cũng có thêm một cái mỏ chim, một đôi hỏa vũ to lớn ầm ầm võ thẳng về phía Thẩm Nghi, đẩy hắn ra
xa hơn trăm trượng.
"Nếm thử pháp bảo của bản Hoàng!" Linh Hoàng đưa tay võ vào bên hông, nhưng còn chưa kịp tìm được vật hữu dụng từ trong đống pháp bảo
lão cầu đưa cho, mới ngẩng
_ đầu nhìn lên, đã thấy Thẩm
Nghỉ ở phía xa xa vừa vươn
tay tới.
Có một mũi tên màu vàng
sáng chói nằm ở khoảng giữa
hổ khẩu của hắn, mũi tên kia đã sớm nhắm thẳng vào mi
tâm của Linh Hoàng rồi.
: Sắc Yêu Kim Tiễn! Trong chốc lát, mũi tên kia đã lặng yên không một tiếng
: động xuyên qua xương sọ
của Linh Hoàng, lại nhanh
' chóng hóa thành ánh vàng dung nhập vào thân thể nó. "AIAI"
Trong tiếng kêu gào đầy
_ thống khổ, bộ ngân giáp trên
: người Linh Hoàng nhanh
chóng bong ra từng mảng, thân thể con Phượng Hoàng
này bắt đầu bành trướng lên
_ với tốc độ mắt thường cũng
có thể thấy được. Trong vài nhịp hô hấp, nó đã
: hóa thành một con Phượng
Hoàng màu đỏ thẫm che
: khuất bầu trời, thân hình to lớn không hề thua kém mấy cái huyễn ảnh bên trong trận pháp vừa rồi, thậm chí lại
: càng thêm hoa lệ hơn chúng.
Một con Cự Phượng chân thật tồn tại! Với bộ lông vũ như ẩn giấu ánh vàng bên trong, chỉ tùy
tiện giương cánh là bắn ra
. từng cơn cuồng phong mang
: theo sóng lửa ầm ầm quét
tới. Một lần nó tùy tiện xoay quanh trên không trung cũng
đủ để biến cả Hoàng thành Đại Càn trở thành một cái lò
lửa cực lớn.
Hiển nhiên là Sắc Yêu Kim Tiễn hóa thành ánh vàng vừa khóa lại yêu thể của nó, nhưng cơn đau đớn kịch liệt
kia lại khiến Linh Hoàng càng
thêm điên cuồng! Mỗi một động tác của nó đều biến thành một hồi tai họa đối với Đại Càn phía dưới kia. "Ngăn nó lại!" Linh Hề vung
_ tay áo, linh áp từ bên dưới
: phóng thăng lên trên, cuồn
cuộn bay đi, cuốn ngược cái biển lửa đang rơi xuống kia
trở về nơi nó xuất phát.
"Loại súc sinh này nân giết như thế nào?" Lý Thanh
Phong lấy ra các loại pháp
bảo còn chưa sửa xong của
: mình, cũng dũng cảm lao lên, đi chặn lại cơn mưa lửa nọ. Chỉ là ... tình huống do con
' Phượng Hoàng bị thương nọ
gây ra vốn không phải thứ
' một tu sĩ bình thường có thể chịu đựng nổi. Ngay tại khoảnh khắc Thẩm Nghi vẫn đang nhìn chằm
chằm vào con Xích Nhãn
Huyền Phượng không ngừng
: Xoay quanh trên bầu trời, ánh
mắt càng thêm thâm thúy, thì bỗng nhiên từ phía chân trời
lại vang lên một âm thanh
"Xùy" đầy chế giễu. Giống như một đống lửa vừa : bùng lên, hai luồng kim diễm cũng bộc phát ngay sau lưng : hắn, chúng lập tức đón gió mà tăng trưởng, nhanh chóng hóa thành hai vùng biển lửa màu vàng rực cũng ': mang theo uy thế muốn che phủ cửu thiên, lấp kín mặt . trời. Hai luồng kim diễm nhẹ nhàng lay động nhìn giống hệt một đôi cánh chim. Đôi cánh kim diễm vỗ xuống, : mưa lửa đầy trời đầu bị cuốn vào, trực tiếp hòa làm một thể với kim diễm. Hoa văn kim diễm trên mi tâm Thẩm Nghi càng thêm chói mắt, gần như muốn thoát ly ra
ngoài.
: OanhI Đột nhiên Thẩm Nghỉ bay lên không trung, đôi cánh do
biển lửa kim diễm hóa thành
hung hăng đập thẳng lên
' người Xích Nhãn Huyền Phượng, đánh cho nó bay ngược ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận