Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 892: Sao Đột Nhiên Chủ Nhân Lại ...

Chương 892: Sao Đột Nhiên Chủ Nhân Lại ... Chương 892: Sao Đột Nhiên Chủ Nhân Lại ...
Thẩm Nghi thực sự không : ngờ còn có chuyện như vậy, chẳng trách Long Tôn kia lại : muốn bắt đầu từ gả cưới.
Trận pháp Nhan gia, khuê nữ
Doãn gia, chỉ đơn thuần là : thay đổi chỗ dựa, nhưng đã mất đi thứ quan trọng nhất ' của mình, đổi lại là ai trong
lòng cũng có oán khí.
Hắn liếc mắt nhìn Kha Thập
Tam một cái, chỉ thấy vị Long Tôn này vừa đưa tay cầm truyên âm thạch trở về: "Ngươi có thể đi rồi."
"Cái này..." Hán tử say há hốc mồm nói, gã vốn cho rằng hai vị Thượng Tiên này có điểm khác biệt với người khác, nhưng không ngờ bọn họ còn
: chăng băng những người
khác, đừng nói là động thủ
: làm chút chuyện gì đó, ngay cả nghe cũng không muốn
nghe xong.
"Còn không đi?" Kha Thập
Tam nhíu mày nhìn lại. "Không phải... Ngài có thể đưa ta trở về không... Ta thật sự không có tiền trả phí xe ngựa... Nếu chỉ dựa vào đôi
chân đi bộ, ta cũng không
biết mình phải đi đến lúc
nào." Hán tử say lúng ta lúng túng
nhìn về phía hai người.
Thẩm Nghi lại ném ra một miếng bảo ngọc rồi lập tức
: đứng dậy dân theo Kha Thập
Tam rời khỏi tòa lầu cao kia. "Chủ nhân, chuyện này nên làm như thế nào?" Rõ ràng là Kha Thập Tam có chút ngứa
- tay rồi, đoán chừng trước kia
nó từng bị lão Thất bắt nạt
' không ít lần, ai ngờ sau khi chết rồi, lại tìm được cơ hội xả giận. "Để ta suy nghĩ thêm đã."
Thẩm Nghi ngước mắt nhìn
. mười mấy bóng người đang
rơi xuống phủ thành chủ. "Ách." Kha Thập Tam có chút
sửng sốt, sao đột nhiên chủ
nhân lại dùng tới đầu óc rồi?
Nghĩ tới đây, bỗng nhiên nó khe khẽ thở dài, sao lúc trước _ khi giết nó chủ nhân không chịu ngầm lại chứ? Nói không chừng, nó cũng không cần phải chết thế này đầu... Phủ thành chủ, Huyền Nhạc thành. Thanh niên đầu trọc kia dẫn theo cơn sóng nước cuồn cuộn trực tiếp hạ xuống đất, - đám thủy yêu phía sau nhanh chóng bỏ đống sính lễ phong phú trên tay xuống. Rất nhiều trưởng lão Huyền Nhạc thành dù lộ ra sắc mặt khác thường, nhưng thái độ vẫn rất cung kính. Bọn họ chỉ biết trầm mặc nhìn đám Thủy : tộc bận rộn ởổi tới đi lui một hồi, rốt cuộc cũng đưa tay ra chào đón: "Ô thiếu chủ, mời vào trong nội đường." Quy yêu tận trung với cương vị công tác, vì Thất Long Tôn mà chịu chết, nên được ban cho họ Ô. Thiếu chủ của bọn chúng có tu vi Phản Hư tầng mười, mơ hồ đã để lộ ra xu thế chuẩn bị tiếp nhận đại kỳ của Quy Quân. Ô Tuấn dùng đôi mắt hung sát đảo qua mọi người, nhưng chỉ dừng chân tại chỗ, hoàn toàn không động. Sau - đó, nó thu hồi ánh mắt, thản nhiên nói: "Còn thiếu một : người." Mọi người nghe vậy, đầu sững sờ, bọn họ thực sự ': không ngờ, ngay cả cửa đối phương cũng không vào, đã ' bắt đầu bới móc tìm khuyết điểm rồi. Huyền Nhạc thành vừa mất đi Thiên Kiếm Tông che chở, trong khoảng thời gian ngắn, còn chưa kịp thích ứng với : thân phận chênh lệch hiện tại. Nên cùng là thế lực có được Bạch Ngọc Kinh, Kim Quy nhất tộc còn là khách, nhưng lại có thể ngang ngược đến mức không cần cho Huyền Nhạc thành một
chút thể diện nào.
: Đúng là... Thế sự vô thường.
May mà có tu sĩ da mặt dày, vội vàng nặn ra một nụ cười
nói: "Là chúng ta sơ sót, mau
đi mời tiểu thư tới." Lời còn chưa dứt, đã thấy Ô Tuấn phát ra một tiếng cười nhạo, nó nhẹ nhàng móc móc móng tay nói: "Ta không
thiếu cô nương, qua cửa rồi
muốn chơi như thế nào cũng
được, không vội nhất thời." Nói xong, vết sẹo dữ tợn trên
mặt nó cũng khẽ kéo căng
: lên: "Các ngươi không nhìn
thấy hai cây tinh kỳ này sao?" Ô Tuấn tùy ý chỉ sang bên
: Long kỳ hiện, như Long Tôn đích thần tới. "Hay là... các ngươi chỉ nhận
: pháp chỉ của Thiên Kiếm
Tông, không nhận tinh kỳ của
' Long Cung ta?" Ô Tuấn khẽ nhếch môi, để lộ ra một nụ cười tàn nhẫn: "Trên tay các ngươi có pháp chỉ của Thiên Kiếm Tông không?"
Nó không đề cập một chữ
: nào tới Nam Dương tông, bởi
vì căn bản không cần thiết phải làm như vậy. Ngay cả
bản thân Huyền Nhạc thành cũng không có suy nghĩ : muốn bầm báo chuyện này lên Nam Dương tông. Sau khi tình huống đã liên quan đến cấp độ Bạch Ngọc Kinh thì tất cả mọi người đầu _ biết Tiên Tông vừa một lần nữa trở về kia chẳng là cái gì . cả. "Còn thất thần làm gì?" Ô Tuấn lạnh lùng nói: "Bảo thành chủ của các ngươi cút ra đây tiếp cờ!" Lời nói của nó trực tiếp vang vọng khắp phủ thành chủ. Cùng thời điểm này, lại có : một vị trung niên nhân mặc trường sam đang lẳng lặng ngồi trên một cái nóc nhà
: nào đó, nhìn về phía Nam
Dương tông. Sau lưng ông ấy
chính là tiểu viện của Doãn Nhã Quân. Thân là tu sĩ Bạch Ngọc Kinh, ông ấy chính là người trực tiếp che chở cho
': nhóm bách tính của ba trăm
thành trực thuộc Huyền Nhạc
' thành, nắm trọng quyền trong tay, có tu vi gia thân. Doãn Khải Chương đã ngồi ở đây suốt mấy ngày rồi nhưng
vẫn không dám quay đầu
nhìn lại.
Còn về tiếng nói phách lối vẫn một mực quanh quần
trong phủ kia, ông ấy lại coi
như không hề nghe thấy. "Tiểu thư nhất định sẽ trách
ngài, nhưng chắc chăn là tiểu
thư cũng muốn gặp ngài."
: Lão bộc khom người đứng sau lưng.
".,," Doãn Khải Chương trầm ' mặc hồi lâu, bỗng nhiên hơi hé miệng nói: "Ta không phải ' sợ gặp nàng, chỉ sợ bản thân
sẽ không nhịn được mà muốn
tự tay chôn cất nàng."
Ông ấy gần như đã có thể dự liệu được, Huyền Nhạc thành _ này sẽ từng bước một trở : thành thế lực phụ thuộc của Thất Long Tôn như thế nào. Khuê nữ ở trong tay người khác, làm sao ông ấy có thể từ chối mệnh lệnh của đối
phương?
: Một bên là nữ nhi duy nhất, một bên là toàn bộ Huyền Nhạc thành...
_ Doãn Khải Chương chợt để lộ
ra một nụ cười tự giêu. Người ta có câu: 'kẻ nhân từ không nên nắm quyền, người do dự chỉ biết tự mình chuốc lấy cực khổ”. Có lẽ ông ấy thật
sự không thích hợp để ngồi
_ lên vị trí thành chủ này.
Ông ấy đã phát ra cả thảy là mười hai phong thư cho
Thiên Kiếm Tông, nhưng toàn
bộ đều không có tin tức. Doãn Khải Chương đưa tay
ra, trong lòng bàn tay có một
phong thư nhăn nhúm, ông
- ấy không dùng ngọc giản, mà trực tiếp tự tay viết ra, muốn gửi tới Nam Dương, nhưng đến cuối cùng lại không phái
' người đưa nó ra ngoài.
Thân là thành chủ, sao có thể để cho bản thân rơi vào tình huống điên cuồng tuyệt vọng?
Đây là lúc ông ta nên tỉnh táo
lại một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận