Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 887: Lần Này Là Thả Lỏng Thật!

Chương 887: Lần Này Là Thả Lỏng Thật! Chương 887: Lần Này Là Thả Lỏng Thật!
"Để ta dẫn ngươi đi thả lỏng
': một chút?" Thẩm Nghi biết rõ
đạo lý nóng lòng không ăn
: được đậu hũ nóng, bởi vậy hắn cũng không vội vã đi rót mấy vạn năm còn lại vào công pháp. Hiện giờ, cả ba
- thức linh pháp của hắn đầu
đã đại thành và không cần
biết là cái nào, thì bước cuối cùng này cũng là quá trình cực kỳ gian nan.
Thêm nữa là trạng thái hiện tại của Kha Thập Tam cũng ' không quá tốt, vân nên chậm rãi một chút thì tốt hơn.
"Lại thả lỏng ư?" Chỉ trong nháy mắt nghe được hai từ “Thả lỏng” này, sắc mặt vị Long Tôn trước mặt lập tức chuyển thành trắng bệch, nó
- liên tiếp lui về phía sau mấy
bước. Nó có thể thay chủ
: nhân đi chịu chết, nhưng thật sự không muốn lại tiếp tục thả lỏng nữa đâu, bởi vậy mới theo bản năng mở miệng cầu
xin tha thứ: "Chủ nhân... Ta..."
"Lần này là thả lỏng thật." Thẩm Nghi đưa tay nhét Long Tôn vào trong bức Trấn Trạch đã sớm chuẩn bị xong tại mi tâm. Chỉ thấy bức Trấn Thạch
vốn đang vuông vắn kia đã
. nhanh chóng lột xác biến
: thành một con Rồng vàng
toàn thân đầy gai nhọn dữ tợn, trong miệng ngậm một
viên Tử Ngọc Bảo Châu. Khi
- đôi mắt nó vừa mở ra, Long
Tôn Thủy tộc kia đã sống lại thêm một lần nữa.
Tu vi của nó hoàn toàn có thể
: sánh ngang với Phản Hư tầng chín, còn chưa bước vào cảnh
giới viên mãn, đã có được thực lực mạnh mẽ đủ khiến
' Thẩm Nghi cũng cảm thấy
đau đầu. Lại cộng thêm chừng mấy chục vạn năm lắng đọng, tuy cảm ngộ của nó ở trong bảng giao diện, không thể phản
hồi đến trên người bản thân
_ nó, nhưng ít ra cũng có thể
: tăng thêm rất nhiều kinh
nghiệm.
Chẳng nói đâu xa, hiện giờ,
- khí tức của nó đã trở nên
hùng hậu hơn lúc còn sống rồi. Thẩm Nghi kéo Lượng Trụ Xích tới gần, chỉ trong phút chốc, kim quang đã đột ngột xông qua lằn ranh nhất phẩm, thậm chí còn vượt qua ' gần một phần ba mới chịu dừng lại. So với mấy con yêu ma trước đó, đây mới thật sự là đạo trụ nhất phẩm. Dựa theo những kinh nghiệm đã từng có lúc trước để suy đoán, thì ngoại trừ linh pháp và các loại thủ đoạn đã nắm giữ không tính, chỉ dựa vào huyết mạch và tu vi của bản thân, ngay cả Lượng Trụ Xích
' cũng cho răng vị Long Tôn
này có phẩm chất tương
: đương với Phản Hư tầng mười.
Chờ sau khi lấp đầy Vô Lượng Yêu Yêu Hoàng Cung, nói không chừng, Thẩm Nghỉ còn ' có thể ngộ ra đạo pháp
không tệ từ trên người đối
phương.
Đương nhiên, hiện tại còn chưa được.
Thẩm Nghi gọi Kha Thập Tam ra, ném một kiện hắc bào tới.
Đó chính là bộ pháp bào liễm tức hắn từng dùng khi còn dừng lại ở Hỗn Nguyên cảnh, hiện giờ lên tới Phản Hư cảnh rồi, nó đã không còn tác
dụng gì nữa, nhưng bản thân
Trấn Thạch có thể thu liễm
: khí tức tới cực điểm, không khác gì tảng đá bình thường, nên chỉ cần che giấu một chút dung mạo của Long Tôn
' là được.
Thẩm Nghỉ cũng không muốn mượn thân phận Long Tôn để làm chút chuyện gì đó, bởi xét cho cùng, chỉ cần đám thủy yêu kia không mù mắt
thì bọn chúng rất dễ nhìn ra
thân thể bằng đá của nó.
Nhưng để Kha Thập Tam ngẫu nhiên triển lộ một chút
khí tức trên đại dương mênh
': mông, mang đến cho Long
Cung một chút xíu ý niệm rằng nó vẫn còn sống trong
đầu thì hẳn là có thể giảm
bớt tâm tư trả thù của bọn
: chúng, khiến bọn họ đặt chuyện tìm kiếm Kha Thập Tam lên làm ưu tiên hàng đầu mà xao lãng mấy chuyện
' khác đi.
Về phần tình huống này có thể kéo bao lâu, vậy thì phải dựa vào vận khí.
Thẩm Nghi nhìn Kha Thập Tam khoác hắc bào lên người, _ sau đó chính hắn cũng lẫy ra : một bộ áo bào màu trắng của Nam Dương mặc lên người. "Nếu ngươi mất tích, ai sẽ sẽ - là kẻ tới tìm ngươi trước tiên?" "Hồi bẩm chủ nhân, đại khái
- là tứ ca của ta." Dưới lớp áo
bào đen truyền đến thanh âm
: khàn khàn của Kha Thập Tam, hoàn toàn không phân biệt được già trẻ: "Nó có thể xếp vào ba hạng đầu trong số
': Long Tôn của Nam Cung, lại
còn dũng mãnh thiện chiến,
vì vậy cũng chính là kẻ phụ trách trấn thủ một mảnh thuỷ vực ở gần Nam Hồng Thất Tử nhất."
"Nhưng mối quan hệ giữa ta
_và rất nhiều vị huynh trưởng
: đều không tính là tốt, muốn
phát hiện ra ta mất tích, phải xem đến khi nào nó nhớ ra
mình vẫn còn một đứa đệ đệ như ta cái đã."
Những lời Kha Thập Tam nói đều là sự thật, bởi vì chuyện đấu tranh trong Long Cung
còn khốc liệt và công khai hơn cả trong Tiên Tông. Mặc ' dù không đến mức làm tổn thương tới tính mạng, nhưng ' ngoại trừ cái mạng, những thứ khác đều có thể bị cướp đi. Ai có thể chiếm cứ mảnh thuỷ vực rộng lớn hơn, thu phục được càng nhiều thủ hạ hơn, là lời nói của kẻ đó sẽ có sức nặng càng trầm trọng : hơn, cùng với quyền hưởng dụng tài nguyên càng thêm vô tận. _ "Thực lực của nó như thế nào?" Thẩm Nghi nghiêng mắt nhìn lại.
"Khẳng định là không thua
: kém Ngụy Nguyên Châu của Nam Hồng Thất Tử." Kha Thập Tam nghiêm túc so sánh một chút, sau đó lại lên tiếng
- nói: "Nhưng đánh không lại
Tô Hồng Tụ của Thiên Kiếm
' Tông, điều kiện tiên quyết là nàng luân hồi từ lúc còn trẻ." Long Tôn cảm thấy mình đã làm ra một phép so sánh
hoàn mỹ, nhưng những lời
_ này rơi vào trong tai Thẩm
: Nghi, lại chẳng khác gì chưa
từng nghe thấy. Dù sao hắn cũng không quen hai người
nọ, chứ đừng nói tới chuyện
hiểu biết về thực lực của đối
phương. Được rồi, không biết rõ cũng
: chăng sao, chỉ cần biết là tạm
thời mình không đánh lại
: người ta là được rồi. "Đi dạo một vòng thuỷ vực của Tứ ca ngươi, để nó biết
_ ngươi đã rời khỏi nơi này."
Thẩm Nghi khẽ gật đầu nói. Ngay sau đó, hắn đạp lên Ô Quang Phi Kiếm, thân hình biến mất tại chỗ, đã cùng Kha Thập Tam lướt về hai phương
hướng hoàn toàn trái ngược
nhau rồi.
Cứ tạm thời giảm bớt phiền phức do Long Cung mang
đến, thì những chuyện còn lại thật ra cũng rất đơn giản.
': Thẩm Nghi cảm nhận được
tiếng gió rít lên bên tai, ánh
: mắt dần trở nên sắc bén. Hiện giờ, thứ hắn đang thiếu hụt chỉ đơn giản là Trấn Thạch và thọ nguyên của yêu
ma. Tuổi thọ của yêu ma
cũng không khó tìm, chỉ cần
chịu tốn một chút thời gian, đi chém giết một chút tiểu yêu, góp gió thành bão cũng đủ rồi. Nhưng Trấn Thạch thì khác.
Hiện tại, hắn cần phải tiếp tục
: đúc Thiên Cung, nên ít nhất
cũng phải tìm được vài con yêu ma đạt đến cấp bậc như
Thanh Lân Giao kia. Vấn đề là
yêu ma không thể tự dưng
mà phát triển thành như vậy được. Muốn phát triển tới
: Phản Hư tầng chín, không có
nội tình chèo chống làm sao
: có thể đây? Sau lưng ai mà còn không có một chút cường giả làm chỗ dựa?

Bạn cần đăng nhập để bình luận