Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 897: Sát Khí Đã Nổi, Như Gương V...

Chương 897: Sát Khí Đã Nổi, Như Gương V... Chương 897: Sát Khí Đã Nổi, Như Gương V...
Nghĩ đến đây, đột nhiên
trong lòng vị Thiên Kiếm tiên
tử này thoáng hoảng hốt một
: chút. Nàng đưa tay đỡ lấy chiếc kiệu cưới kia, nói:
"Đừng hòng trốn!"
' Cứ bắt đám yêu ma này trước
rồi nói sau. Trong giây lát, Tô Ngữ Thường lại đạp không lao ra, trên tay liên tục bấm linh pháp, sau đó hung hãn đánh
về phía bầy yêu. Dưới động
_ tính lớn như vậy, ngay cả
: pháp trận quý hiếm kia cũng
không thể thu liễm được kiếm ý sắc bén trên người
nàng.
"Có phải ngươi điên rồi?" Kha Thập Tam vốn đã rút đi, vừa
thấy tình thế không đúng,
Long Thương trong tay lại
: một lần nữa đập trở về. Nhưng ngay cả khi đã được Thanh Long Toái Tinh Thương gia trì toàn lực, thì chênh lệch
cảnh giới kinh khủng như vậy
cũng không thể trực tiếp bỏ
' qua được, Long Thương nhanh chóng bị kiếm khí cuồng bạo đánh bay, và chỉ tước đi được chừng năm thành khí thế của nó. Đây là
dưới tình huống Tô Ngữ
' Thường chưa tế ra Đạo Cung.
Chỉ cần một lần ra tay, thiên kiêu chân chính của Tiên
Tông đã có thể khiến cho thế
:. nhân kinh sợ. Thậm chí khí
tức đặc biệt của các nàng còn chói mắt hơn cả mặt trời treo
giữa hư không.
"Tô Ngữ Thường, ngươi làm màu như vậy để làm chó gì!" Suýt chút nữa thì cặp thạch chưởng của Kha Thập Tam kia
' đã bị chấn vỡ, rốt cục nó
cũng cuống lên rồi, cỗ kiệu có
' thể cho, nhưng đám Trấn Thạch này đều là nội tình của chủ nhân, tuyệt đối không thể tổn hại được.
Bị một câu nói toạc ra thân
phận, nhưng Tô Ngữ Thường
- lại chăng có nửa phần bối rối.
Danh xưng Kiếm đạo vốn đại diện cho bốn chữ “thẳng tiến
không lùi”. Dù sao thì nàng cũng đã ra tay rồi, đâu thèm để ý đến nhiều như vậy. Ánh mắt nàng càng thêm sắc
: bén, trong tay không có kiếm,
lại nghe được tiếng kiếm
ngân ngút trời, nó trực tiếp hóa thành hư quang kéo dài tới trắm mười trượng, chém về phía đám Thủy tộc bên
: dưới!
Keng —— Âm thanh vù vù cực lớn khiến cho đại dương mênh mông cũng phải quay cuồng dậy sóng.
Chỉ thấy Ô Tuấn đứng đầu
Thủy tộc vươn tay ra, kim văn
: tỏa sáng khắp người, cứng
rắn đỡ được một kiếm này vậy mà cánh tay rắn chắc kia
không có lấy một vết thương nào.
"Phù." Tô Ngữ Thường lộ vẻ
: mặt kinh dị. Bởi vì dù không có Đạo Cung gia trì, thì một kích vừa rồi nàng cũng đáng ra toàn bộ uy lực của linh
: pháp đại thành.
Rốt cuộc là từ khi nào con rùa này lại có thực lực mạnh mẽ đến vậy?
Nhưng ngay sau đó, nàng lại thấy lũ yêu không chút do dự, _ đã lập tức lướt đi rồi. "Đứng lại cho ta!" Tô Ngữ
Thường nháy mắt với bầu trời, để hai tên hộ vệ chăm sóc cô kiệu, sau đó vội vàng đạp kiếm đuổi theo. "Cái này..." Hai hộ vệ lộ sắc
: mặt vô cùng khó coi, bọn họ
luôn có cảm giác tình thế đã
: dần dần vượt ngoài tầm khống chế của mình rồi. Làm sao mà đến cuối cùng lại biến thành Thiên Kiếm Tông trực
_ tiếp đứng ra chống đỡ việc
này vậy? Hai người bọn họ
' liếc mắt nhìn nhau, sau đó dùng khí tức cuốn lấy cỗ kiệu cưới kia lên và vội vàng đuổi theo Thiên Kiếm tiên tử. Chỉ một vị nữ nhi duy nhất của
một tên thành chủ, làm sao
- quan trọng bằng tiên tử
được? Dù đối phương chỉ bị trầy da
một chút, toàn bộ Nam Hồng đầu sẽ nhìn thấy lửa giận của
Tô Hồng Tụ dọa người đến
mức nào.
Một đuổi một chạy, thủy bộ
_ vô biên lướt qua phía dưới.
Kha Thập Tam cảm nhận được kiếm ý đánh tới từ phía sau, trong lòng thực sự có chút cảm giác lực bất tòng tâm.
Đánh thì đánh không lại, trốn
cũng trốn không thoát.
Tiên tử gì chứ, rõ ràng là một bà điên! Dựa vào hung danh của tỷ tỷ nàng, ngay cả Long Tôn cũng không để vào mắt. Hiện giờ huyết mạch trong
ngươi Ô Tuấn đã tăng vọt, nó
đã sớm không còn là con Quy
: yêu Phản Hư tầng mười bình thường của hôm qua nữa, một mình nó còn đủ sức chống lại vô số kiếm ý lướt
' ngang lướt dọc kia, nhưng
cũng chính thực lực nó triển
' lộ ra lại khiến Tô Ngữ Thường vô cùng phẫn nộ, thậm chí nàng ta còn phẫn nộ tới mức không chú ý tới chuyện mình đã bước vào trong ảo trận rồi.
Hai hộ vệ cũng sớm đi theo.
Nàng bấm đầu ngón tay, kiếm quang trên mi tâm càng
tỏa sáng chói mắt, gần như ngay lập tức, một tòa Đạo
Cùng cao ngất trực tiếp
chiếm cứ màn trời. Đạo Cung
: này cao tận mười một tầng, giống như một khu đại điện khổng lồ nối liền với thiên địa, một thanh trường kiếm
' mang phong cách cổ xưa
đang lơ lửng trong đó, những
sợi tua rua trên cây kiếm không ngừng bay lượn khắp nơi, lại có ý tứ sắc bén lan tràn.
Bốn tầng Thiên Cung, bốn
tầng Tiên Cung, hai tầng Linh
Cung. Đối mặt với sát cơ không
thèm che giấu như vậy, Kha
: Thập Tam cũng không nhịn
được mà biến sắc. "Không giải được Hoàng Sát chi độc, hôm nay các ngươi đừng hòng chạy thoát được : một tên nào." Tô Ngữ Thường đạp không mà đến. Theo quá trình năm ngón tay ' chậm rãi nắm chặt lại, Hồng Mông Tử Khí và khí tức Thanh ' Loan giao thoa với nhau, làm nổi lên từng điểm linh quang, nhanh chóng hội tụ một thanh bảo kiếm giống như đúc với thanh bảo kiếm cổ xưa đang tọa trấn Đạo Cung kia trong lòng bàn tay nàng. Giết gà dọa khi. Ô Tuấn có tu vi cao nhất chính là con gà trong mắt
nàng.
: Khoảnh khắc Tô Ngữ Thường cầm kiếm, đôi con ngươi của nàng trực tiếp chuyển thành xám trắng, chỉ còn lại duy
_ nhất hình ảnh của một con
quy yêu mang theo kim
' quang sáng chói kia.
"Trảm!" Nàng cầm kiếm chém xuống.
Mà cùng lúc đó, đám yêu ma
_ đang bị khí cơ của nàng khóa
: chặt kia lại đồng thời biến
mất tại chỗ.
Không phải Na Di Pháp, cũng
' không phải Liễm Tức quyết,
chúng cứ như vậy mà... Biến mất một cách vô cùng kỳ lạ.
Một kiếm chém hụt, một tia
: mờ mịt xẹt qua trong mắt Tô Ngữ Thường, nhưng rất nhanh, nàng đã phản ứng lại, được Đạo Cung gia trì, nàng
' vội vàng vận dụng khí cơ tản
ra bốn phía, tìm kiếm thêm
' một lần nữa.
Hồi lâu, rốt cuộc nàng cũng tìm được một luồng khí tức. Sát khí đã nổi, như gương vỡ
_ khó lành.
Tô Ngữ Thường lại giơ thanh trường kiếm lên, đôi mắt màu
xám trắng càng thêm sắc
: bén, nhưng ngay khi nàng
đang định đánh tới, đột nhiên cả người khựng lại, cứng đờ. Bởi vì chỉ một thoáng lướt : qua, khí tức kia đã tới gần nàng, chỉ trong gang tấc. Bộ y phục màu đen nhẹ ': nhàng bay lượn, mâu quang màu tử kim hững hờ, bóng ' dáng cao to ấy đã bao phủ toàn bộ thân thể Tô Ngữ Thường. Một cái đầu gối ngang nhiên đánh vào bụng nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận