Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 985: Ta Tin Tưởng Hắn!

Chương 985: Ta Tin Tưởng Hắn! Chương 985: Ta Tin Tưởng Hắn!
Không ngờ trong một khoảng
: thời gian ngắn như vậy,
người thanh niên từng rời
: khỏi Nam Dương Bảo Địa cùng bọn họ, lại có năng lực quậy cho Long Cung dưới kia long trời lở đất!
Ngay cả khi Lý Thanh Phong
cực kỳ tín nhiệm Thẩm Nghỉ thì giờ phút này, gã cũng có thể cảm nhận được tiếng tim đập mãnh liệt truyền đến từ trong lồng ngực của mình,
hai vai cũng không tự chủ
được mà khế run lên nhè
nhẹ.
"Hắn đi một mình?" Dưới tình huống như vậy, thậm chí : Lý Thanh Phong còn quên cả cách xưng hô tông chủ. Tất cả mọi người đều suy
: đoán Thẩm tông chủ đã mời
một nhóm trợ lực cường hãn
gì đó đi cùng với mình, nhưng ở trong miệng Nhan Hiền Thanh, hình như câu chuyện chân chính lại không
giống với những gì người
ngoài đang suy nghĩ.
"Kỳ thật tông chủ rất có lòng tin... Ta cảm thấy chúng ta cũng nên có chút lòng tin đối với ngài." Nhan Hiền Thanh
nói ra những lời này nhưng
. ngay cả bản thân lão cũng
: không dám tin tưởng, dù sao
thì sau khi làm ra một chuyện lớn như vậy, ở bên trong Nam
Hồng này đâu còn chỗ nào thích hợp để tránh nơi đầu gió hơn Tiên Tông? Vậy mà đến tận bây giờ Thẩm tông chủ vẫn chưa trở về... thật ra chính sự vắng mặt của hắn đã có thể nói rõ vấn đề rồi. __ Nhưng dưới ánh mắt chăm chú của lão, Huyền Khánh lại ' khẽ gật đầu nói: "Ta tin tưởng hắn." Nói xong, gã quay người sang chỗ khác, tiếp tục lên tiếng: "Nhưng ta cũng phải _ cho người của Nam Hồng : biết, hắn không chỉ có một mình... Tuy thủ đoạn này có chút ám muội." _ Trong lúc nói chuyện, trên mặt Huyền Khánh lại có thêm vài phần tự giễu. Huyền
: Khánh đã từng là thiên kiêu
danh tiếng vô song, vậy mà
: tới hiện giờ, đã suy bại tới tình trạng phải dựa vào người khác niệm chút tình cũ, thậm chí còn đi đòi ân cứu mạng từ
' hơn mười vạn năm trước, chỉ
cần nghe thôi cũng thấy nực
cười rồi. Nhưng không sao cả, là thật sự không còn biện pháp nào khác nữa. Chỉ cần cuối cùng có thể trợ giúp Nam Dương tông nắm giữ
được một người đủ khả năng
: quang minh chính đại đứng
: giữa Hồng Trạch Thủy bộ này
là được.
Về phần những chuyện vô sỉ
này, cứ để lại cho gã làm đi. "Ta sẽ đợi đến thời điểm đại
hội Thất Tử kết thúc."
__ "Nếu các ngươi vẫn muốn bám riết không tha, vậy thì cứ tới đi."
_ Lưu lại những lời này, Huyền
Khánh cũng cất bước, bóng
lưng biến mất ở chỗ sâu trong rừng cây.
"Hiền Thanh nguyện theo sát phía sau, một tấc cũng
không rời." Nhan Hiền Thanh
. chậm rãi chắp tay, ngước mắt
: nhìn lên chân trời, nhưng
không biết vì sao, trong lòng lão lại luôn có một loại cảm
giác mơ hồ rằng, với thái độ
của Thẩm tông chủ lúc rời đi, hẳn là không cần dùng tới
: những thứ Huyền Khánh tiền
bối đã chuẩn bị này.
Tại khoảnh khắc ánh bình
' minh tràn ngập, phía trên
đỉnh Thương Mang Sơn ở bên
' trong Nam Hồng Thủy bộ, bỗng nhiên lại sinh ra bảy đạo cầu vồng màu trắng vượt qua khung trời, ở giữa có phù văn lấp lóe.
Mây trắng lượn quanh linh
sơn, thanh kiếm treo ngang
giữa núi, nhật nguyệt luân chuyển, dưới ngọn núi là một
vùng sóng biếc cuồn cuộn,
âm thanh rì rào! Khi chúng nó tụ hợp lại cùng : một chỗ, cũng chính là cảnh sắc vô song rung động Nam : Hồng! Trên đỉnh cây cầu vồng màu trắng ấy, có một cột sáng ' mượt mà chậm rãi hạ xuống, vì vậy ngay chính giữa vùng ' núi sông mầy mù này phát sinh biến hóa. Chỉ thấy từng chiếc bàn dài mang phong cách cổ xưa, từng tấm bồ đoàn bằng ngọc, từng bậc thêm dài tựa như muốn đi thông tới những đám mây : trên kia, lần lượt xuất hiện, trên đỉnh núi còn có thêm một chiếc ghế dựa rộng lớn. Lại nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy bên dưới những đám
: mây mù, từng viên gạch xanh
được kết hợp lại, trải thành
: một khu quảng trường khổng lồ.
Bỗng nhiên, một tiếng tiêu VÚt cao, Xuyên qua những đám mây xanh dày đặc.
Sau đó, vô số bóng dáng cưỡi pháp bảo lướt tới, ngồi xuống vị trí dành cho mình, thứ tự được sắp xếp vô cùng
nghiêm ngặt, Phản Hư hậu kỳ
nên ngồi ở chỗ nào, Bạch
:. Ngọc Kinh lại ngồi ở nơi đâu,
trưởng lão của Tiên Tông thượng tạo tại vị trí nào, các
tân khách được bố trí ở nơi
- đâu, tuyệt đối không được
xảy ra sai sót. Về phần những tu sĩ bình
: thường cùng với nhóm đệ tử
và chấp sự của Tiên Tông đều
hội tụ ở trên khu quảng trường gạch xanh rộng lớn vô ngần kia.
_ Bọn họ đứng thành hành
chỉnh tầ, trên người mặc
' những bộ pháp bào của Tiên Tông giống y chang nhau, đầu nhẹ nhàng bay bổng, chỉ khác nhau ở hình vẽ phía trên, Thiên Kiếm, Thanh
Nguyệt, Vô Song... mỗi một
_ hình vẽ đầu có phong thái
đặc trưng của nó.
Địa vị cao nhất ở nơi này, không ai qua được mấy vị cự phách Hợp Đạo cảnh, bao : gồm cả Bảo Hoa tông chủ, tất cả bọn họ đầu được an bài ở - gần vị trí cao nhất kia. Tiếng cười nói hàn huyên không ngừng vang vọng, bên cạnh còn có đệ tử thân truyền của tu sĩ Bạch Ngọc ' Kinh thay bọn họ rót rượu. Ngay sau đó, trong màn trời cũng chậm rãi hiện ra sáu luồng hư ảnh. Bọn họ đứng ở trên cao, quan sát nhân gian nhưng không hiện ra hình : dáng. Dù vậy, ngay cả khi người bên dưới không quan sát kỹ càng, chỉ cần cảm nhận luông khí tức mênh mông đến cực điểm của bọn họ, cũng có thể nhận ra thân phận của những người này. Sáu vị tông chủ Hợp Đạo : cảnh đầu tề tựu đông đủ! Đổi lại là thường ngày, chỉ cần bọn họ xuất hiện, cũng coi như đại hội Thất Tử đã chính thức bắt đầu, vậy mà ' hôm nay, những vị khách kia lại phát hiện ra một tia khác thường. Bởi vì sau khi sáu vị tông chủ ra mặt, cả nhóm lại đồng thời trầm mặc không nói, : khiến cả vùng thiên địa xung quanh đầu ngưng đọng lại. Có người am hiểu nhìn mặt : mà nói chuyện, đã phát hiện ra một tia bất thường trên gương mặt của những đệ tử
Tiên Tông kia.
__ Sau khi thoáng trầm tư một lát, hầu như tất cả mọi người đều hướng ánh mắt nhìn về phía chiếc ghế tựa được đặt
: trên đám mây.
Đây là thiếu người nha... Và khả năng cao là vị tông chủ Nam Dương mới kia.
Sáu vị Đạo Tử Ngụy Nguyên Châu, Tô Hồng Tụ đang yên
_ tĩnh ngồi ở sau bàn, sắc mặt
có chút bất đồng.
Liễu Thế Khiêm và Trì Dương
bị đám trưởng lão cô lập ở
' bên rìa, nhưng hai người
không quá quan tâm đến chuyện đó, chỉ có chút lo lắng ': không yên quét mặt nhìn quanh bốn phía.
Theo thời gian trôi qua, bắt đầu từ nhóm khách khứa trên quảng trường, rồi ngay sau đó là đám đệ tử Tiên Tông
bên cạnh, cũng thoáng truyền ra vài đợt xôn xao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận