Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 763: Bao Vây Lại Không Phải Là Ð...

Chương 763: Bao Vây Lại Không Phải Là Ð... Chương 763: Bao Vây Lại Không Phải Là Ð...
"Đây là trấn tộc chỉ bảo của
: tộc ta, xin thượng tiên nhận
lấy." Tộc nhân Dư thị kia lấy
: một đoạn san hô màu đỏ tươi từ trong ngực ra, cung kính giơ lên, dâng đến trước mặt Trịnh Thiên, dùng giọng run
run nói: "Cũng xin thượng
tiên ra tay hàng yêu, báo thù
' thay Dư Tổ ta." Khí tức trên đoạn san hô kia nồng đậm dị thường, hiển nhiên nó không phải thứ mà
Thanh Dương Chi lúc trước có
thể so sánh được.
Chỉ xét từ giá trị Đạo Cung thì ít nhất thứ này cũng được coi
là một con Xích Nhãn Huyền
Phượng Hóa Thần cảnh. "Lão tổ của các ngươi chết rồi?" Trịnh Thiên vốn thằng thắn, nên có phần bất lịch sự hỏi. Sắc mặt tộc nhân Dư thị kia thoáng lộ vẻ khổ sở, nhưng vẫn thành thật nói: "Dư Tổ trọng thương, còn chưa vẫn ' lạc." "Đã trải qua chuyện gì rồi? Nói ta nghe một chút." Trịnh Thiên cảm nhận được toàn thân ẩm ướt, nhưng vẫn cố _ găng cưỡng ép kiềm chế cảm : Xúc khó chịu trong lòng, tiếp tục hỏi. "Nửa tháng trước có một đám Kim Hỏa Tước đến đây muốn cư ngụ ở trên núi phía
xa, chúng ta có nhìn thấy,
nhưng cũng không đi quấy
rầy chúng nó, vẫn giữ nguyên tư thế nước giếng không phạm nước sông, không ngờ chúng nó lại tu hú chiếm tổ
' chim khách, ngược lại còn
ghét bỏ mùi tanh trên người
' chúng ta..." Ở Hồng Trạch, mỗi một khối lục địa đầu là tồn tại cần tranh đoạt.
"Chúng ta không muốn rời đi,
: nhưng tranh đoạt thất bại
rồi."
Tộc nhân Dư thị thoáng trầm
: mặc Xuống, về phần nguyên
nhân khiến bọn họ không muốn rời đi, cũng rất đơn
giản.
Nơi này là biên giới Nam Hồng, có Nam Hồng Thất Tử phù hộ Nhân tộc.
Nếu lại tiếp tục đi ra ngoài, sẽ
rất khó gặp được một thế lực
đỉnh cấp nguyện ý vươn tay cứu viện cho bọn họ. Thậm chí khi vận khí không tốt, gặp phải tà ma ngoại đạo, đối phương sẽ trực tiếp cầm tù bọn họ làm nô lệ, trọn đời bắt bọn họ ngưng tụ nguyệt
: châu thay đối phương, cũng
không phải là không có khả
năng.
Đó chính là chuyện còn đáng
sợ hơn cả diệt tộc. "Yêu ma kia có tu vi gì?" Thẩm Nghi nghiêng mặt nhìn lại, hắn tương đối quan tâm đến : chuyện này. Tộc nhân Dư thị kia thoáng ngẩn người, không biết có : nên trả lời hay không. Dù sao trong nhóm người trước mắt, ' tu vi của ai cao nhất hay ai mới là đầu lĩnh, gã vẫn nhìn ra rất rõ ràng, mà nghe nói bên trong tiên tông rất coi trọng quy củ tôn tỉ trưởng ấu. "Bảo ngươi nói thì nói đi!" Liễu Thiến Vân trừng mắt nói. "..." Trịnh Thiên bất đắc dĩ liếc sang bên cạnh. "Tổng cộng có bốn con Kim : Hỏa Tước, tu vi cao nhất là Phản Hư tầng bốn, còn đám hơi nhỏ tuổi thì không rõ lắm... Bởi vì chúng nó còn chưa kịp động thủ, chúng ta đã liên tục bại lui." Tộc nhân Dư thị lại vội vàng nói tiếp. "Được rồi, ta đã biết." Trịnh Thiên gật gật đầu, đang định bắt đầu ra lệnh, chợt hàng lông mày khẽ cau lại. Chỉ thấy Thẩm Nghi chậm rãi vươn hai tay ra, từng sợi tơ vàng mang . theo sương mù màu đen hiển lộ. Tiểu tử này lại tự mình ra tay rồi? "Đây là..." Nhan Văn Thành
: thoáng ngây ngốc một hồi,
sau đó đưa mắt nhìn những
Sợi tơ vàng rơi trên mặt đất, hóa thành trận phù, trong miệng không khỏi hô lên nho nhỏ: "Bày trận?!"
Nghe vậy, đến tận lúc này,
Trịnh Thiên mới phản ứng lại, hóa ra tên Phản Hư tầng một này cũng là một trận pháp sư, chỉ không biết đối phương có được mấy phần
thủ đoạn.
"Không cần trận vật... Dùng
thần hồn dẫn dắt ngũ tạng..." Nhan Văn Thành vô thức cắn
ngón tay, đột nhiên gã lại nhớ tới lời nói của Đồng Tâm : Xuyến ngày đó, không quen dùng trận vật, thì ra trong : Nam Dương tông còn giấu thủ đoạn thần dị như vậy! Ngay sau đó, gã lại trơ mắt nhìn Thẩm Nghi từng chút từng chút bày ra một cái cánh ' sen. Ngũ Hành Bảo Liên Đại Trận? Ngay khi Nhan Văn Thành đang nghỉ hoặc, lại thấy sợi _ tơ trên đầu ngón tay Thẩm Nghi hóa thành một sợi tơ xanh bao phủ lấy mảnh sương mù màu đen kia. Mỗi khi bố trí xong một bộ phận, : Đoán Thần Thiên T¡ sẽ thay đổi một loại độ tương thích khác. Chân Dương chỉ tức, Tuế Mộc : chi tức, Kim Lôi chi tức... Dưới tình huống không sử dụng bất cứ một loại trận vật : nào, đối phương dùng năm loại linh căn hoàn toàn khác ' nhau, bày ra Ngũ Hành Bảo Liên Đại Trận! Nhan Văn Thành đã hoàn toàn rơi vào ngây dại. Cũng không phải vì đối : phương có được năm loại linh căn rất lợi hại, mà là dưới tình huống linh căn pha tạp như thế, người này vẫn có thể thành công Hóa Thần?! Người bên trong Nam Dương
tông đều tu luyện như vậy
sao? Còn có một vấn đề khác nữa, vì sao đối phương phải bày khốn trận ở chỗ này, không
: phải bọn họ đang muốn hàng
yêu sao, bao vây đám Dư thị
nhất tộc này lại để làm gì? Đám đông yêu nhần với làn da tái nhợt cảm nhận được những biến hóa rất nhỏ ở
xung quanh mình, tất cả đầu
. sợ hãi ngấng đầu, có chút
: chân tay luống cuống, không
biết hành động nào của mình
đã chọc giận tu sĩ tiên tông rồi. mm
"
Thẩm Nghi thu hồi Đoán
: Thần Thiên Ti, lấy cường độ thần hồn sau khi đột phá Phản Hư của hắn, thì ít nhất là dưới khoảng cách nơi này,
hắn hoàn toàn có thể tự do
hoạt động, đồng thời cũng
_ duy trì trận pháp luôn hoạt động. Về phần tại sao hắn lại bày khốn trận? Bởi vì hắn không
có trận pháp phòng ngự
Phản Hư Cảnh, nên dứt khoát
: dùng như vậy, hiệu quả cũng
không kém là bao.
Bao vây lại không phải là
đang bảo vệ sao? Hắn vẫn cảm thấy rất hứng
: thú đối với những viên
nguyệt châu này đấy. Trịnh Thiên im lặng đợi cho đến khi hắn bày xong đại trận, lúc này mới chuẩn bị
phát tác, hành động không
nghe chỉ huy, tự mình ra tay
như vậy, có thể nói là tối ky. Nhưng liếc qua vẻ kinh ngạc cứng ngắc trên mặt Nhan Văn Thành, đến cuối cùng nàng
lại không nói ra lời nào.
So với Liễu Thiến Vân là người
ngoài nghề, tuy nàng cũng không hiểu trận pháp, nhưng
ít ra cũng có một chút hiểu biết đại khái đối với trình độ ': của Nhan sư đệ. Nói cách khác, thủ đoạn có thể khiến : đối phương biến thành bộ dáng này, chắc chắn là vô cùng kinh người. ' Lúc trước đúng là nàng nhìn lầm rồi. "Nếu ngươi đã có bản lĩnh như vậy thì đám người này giao cho ngươi, ngươi ở lại nơi đầy chờ đi, chúng ta lên trên trừ yêu." Trịnh Thiên phun ra một hơi, đã lập tức : dân theo hai người Liễu Thiến Vân rời khỏi hang bùn. Nhưng ba người vừa mới xuất hiện trên mặt đất, quay đầu lại đã thấy Thẩm Nghỉ theo sát phía sau rồi. Nàng trầm mặc nhìn chằm chăm vào hẳn: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận