Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 898: Mất Tích!

Chương 898: Mất Tích! Chương 898: Mất Tích!
Âm!
Tô Ngữ Thường bất ngờ
: không kịp đề phòng, chỉ cảm thấy ngũ tạng Đạo Anh trong cơ thể đồng loạt nổ vang, thậm chí giờ phút này, khuôn
' mặt xinh đẹp có thể khiến
nàng nổi danh khắp Nam
Hồng kia cũng không tự chủ được mà phát sinh biến hóa dọa người, ngũ quan vặn vẹo. Ngọn lửa màu tử kim thiêu
đốt nội phủ.
vua `...
: Nàng cong người, ầm ầm bay
ngược ra ngoài, trực tiếp
đụng gãy mấy cây đại thụ.
Sở dĩ bị đánh lén, nguyên
nhân hàng đầu vốn là toàn bộ tâm tư của nàng đầu đặt
: lên thân đám yêu ma kia,
trong lòng lo lắng mình sẽ bị
: thủ đoạn quỷ dị của bọn chúng đánh lén. Sau đó mới là một thoáng ngây người khi nhìn thấy gương mặt tuấn tú
sau lưng kia.
Bởi vì trước đó không lâu, nàng mới được tận mắt nhìn thấy khuôn mặt này!
Đối phương chính là người trẻ tuổi chân đạp Ô Quang
_ Phi Kiếm ở ngay bên ngoài
Nam Dương tông kial
"Phốc."
Tô Ngữ Thường đột ngột bị
thương nặng, lăn lộn vài vòng trên mặt đất, muốn hô
- lên thân phận của đối
phương, nhưng trong miệng
- lại bị huyết tương lấp đầy, không thể nói được. Chờ tới khi nàng ngước mắt nhìn lên, bóng dáng kia đã biến mất tại
chỗ rồi. Cỗ kiệu lớn màu đỏ tươi rơi vào trong rừng, nó đã sớm bị hai tên hộ vệ lo lắng kia vứt
bỏ. Doãn Nhã Quân hôn mê
ngã vào trong kiệu.
Ngay lúc vừa rồi, khi bị luồng khí tức mãnh liệt kia trùng
kích tới, nàng còn chưa triệt
_ để ngất đi, đã coi như căn cơ
tu hành có phần vững chắc. Dường như nàng đã chân chính nghênh đón một hồi biến hóa khác thường rồi, : thậm chí bên tai còn nghe thấy tên của Tô tỷ tỷ, có cảm giác bản thân còn chưa chân chính xuống nước, nhưng lại rơi vào tình huống càng đáng sợ hơn xuống nước. Nàng cố gắng ổn định lại khí tức rồi lấy ra một món pháp bảo từ trong túi trữ vật, sau đó hai tay run rẩy bò ra ngoài kiệu. Dù sao nàng cũng phải làm chút gì đó. Nhưng ngay khi Doãn Nhã Quân leo ra khỏi kiệu, lại nhìn thấy một đôi giày ống sạch sẽ. Nàng sợ hãi ngước mắt nhìn lên, ai ngờ lại đối diện với một khuôn mặt trắng nõn : đang nhìn chằm chằm vào mình. Đôi mắt của thanh niên kia không giống phàm nhân, bên trong có một ngọn lửa ' màu tím, giống như Thần Tiên cao cao tại thượng. Đối phương lạnh nhạt nhìn nàng một cái, sau đó vươn tay ra. Ngay tiếp theo, Doãn Nhã Quân chợt phát hiện mình đã - bị người ta xách lên như một chú gà con, tâm nhìn nhanh chóng biến hóa, đợi cho đến khi tiếng gió ngừng lại bên tai, nàng bị đối phương tùy ý ném ra ngoài, đập vào người Tô Ngữ Thường.
"Ôi." Hai nàng đồng thời hô
: nhỏ, lại lập tức phát hiện thanh niên kia đã thu hồi ánh mắt, trực tiếp xoay người bước đi rồi.
Bộ y phục màu đen ấy lại một
' lần nữa bay bổng, đối phương dứt khoát bước lên thanh Ô Quang Huyền Kiếm lướt đi xa.
"Tô tỷ tỷ, ngươi không sao
chứ?" Doãn Nhã Quân vội
: vàng né người ra, hai tay vô
lực muốn đỡ Tô Ngữ Thường dậy, nhưng trong lúc thực
hiện động tác này vẫn không
'_ nhịn được khẽ đưa mắt
thoáng nhìn theo phương hướng thanh niên nọ rời đi.
"Chuyện này của ta rất lớn."
: Màu xám trắng nhanh chóng tan đi trong con ngươi của Tô Ngữ Thường, nàng chũng hướng đôi mắt tràn đầy kinh
: ngạc nhìn tòa Đạo Cung trên
trời.
Sao chuyện phát sinh lại không giống như nàng tưởng tượng?
Nhưng rất nhanh, nàng đã
_ thu hồi ánh mắt, ôm chặt lấy
: bụng dưới, cất giọng điệu
tràn ngập khó hiểu lại mang theo một chút ấm ức nói: "Ta
thực sự nghĩ không thông, vì
_ sao hắn lại phải đá ta chứ? Ta
có trêu chọc hắn đâu?" "Hắn... Hắn là ai?" Doãn Nhã
Quân ngoái đầu nhìn lại.
: Tô Ngữ Thường há hốc miệng, cuối cùng chỉ đành thở dài nói: "Không ai cả."
' Hiện giờ nói ra còn có ý nghĩa
gì đâu?
' Toàn bộ sinh linh trên thủy bộ đều nhìn thấy tình huống vừa rồi là Thiên Kiếm tông và Kha Thập Tam giao phong, chẳng
có một chút liên quan gì tới
_ Nam Dương tông của hắn cả.
Thôi, dù sao cũng không tính là chuyện lớn lao gì, không
phải chỉ là cướp thê tử mới cưới của một con rùa thôi
sao?
: Nếu không phải nể mặt Nam Dương tông, thì không cần tới tỷ tỷ ra mặt, một mình nàng cũng có thể chống đỡ
: chuyện này rồi.
Nhưng... vì sao Kha Thập Tam
lại ở cùng với Thẩm tông chủ?
Tin đồn đệ tử Tiên Tông giao
thủ với Long Tôn Kha Thập
: Tam đã trở thành tin tức sốt
dẻo nhất trong đoạn thời gian đó, nhanh chóng lướt đi
ngàn dặm.
Đứng trước tin đồn này, Thuỷ tộc và nhóm tu sĩ có rất nhiều
ý kiến khác nhau.
: Có người nói, bọn họ cảm nhận được khí tức của Lăng Vân tông, có người lại nói, bọn họ nhìn thấy Cổ Kiếm
': Đạo Cung hé lộ phong mang,
kia tuyệt đối là Thiên Kiếm
' tông ra tay.
Cuối cùng, đám người đi đón dâu của Quy tộc mất tích, nữ nhi của Huyền Nhạc thành
chủ cũng không thấy đâu.
Đã lâu rồi giữa Nam Hồng
Thất Tử và Nam Long Cung không hề xuất hiện một hồi
giao phong trực tiếp như vậy,
trong lúc nhất thời chúng sinh tại Nam Hồng đầu hơi hoảng sợ.
Thế lực trước tọa trấn trên
- lục địa, thế lực sau chính là chủ nhân của thuỷ vực, nhìn như địa vị ngang hàng, nhưng dưới sự chấn nhiếp
của ba tòa Long Cung khác,
Nam Hồng Thất Tử vẫn tỏ ra
' khá thận trọng, dù ngày thường bốn đại Long Cung có chút không hợp nhau, nhưng từ trước đến nay còn chưa từng thấy mối quan hệ giữa
bọn chúng phát sinh biến hóa
_ gì khi phải đối đầu với thế lực
bên ngoài. Không cần biết sự thật ra làm
sao, cũng không cần biết là
': bên nào đã làm ra hành động
lần này, thì đối với những thế lực bình thường, tình huống
: trước mặt cũng mang đến tai
họa cho bọn họ chẳng khác
gì thiên tai.
Doãn Khải Chương về tới phủ
thành chủ, đối mặt với ánh
' mắt của đông đảo lão nhân trong phủ, ông ấy chỉ lặng lẽ an bài cho một nhóm người đi tìm kiếm.
Thoạt nhìn sẽ có cảm giác
phản ứng này rất bình -
: thường, không có vấn đề gì
cả, nhưng rơi vào trong mắt những người thân quen với
ông ấy lại khiến sắc mặt bọn
họ có phần cổ quái. Doãn tiểu thư mất tích, phụ
: thân đi tìm khuê nữ, có nói
như thế nào thì đây cũng là
: chuyện mà bên mình chiếm lý, nhưng bản thân thành chủ lại không có lấy một chút động tác nào. Cũng không
phải là ông ấy sợ đắc tội với
Nam Hồng Thất Tử hoặc là
' Long Cung, dù sao thì ngày đó, tất cả mọi người đầu trông thấy thành chủ yên tĩnh ở trong thành, tuyệt đối không phải là ông ấy ra tay.
Nhưng chỉ an bài đệ tử đi tìm
- thế nào, nhìn kiểu gì cũng
thấy có chút qua loa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận