Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 906: Sốt Ruột Bảo Vệ Chủ!

Chương 906: Sốt Ruột Bảo Vệ Chủ! Chương 906: Sốt Ruột Bảo Vệ Chủ!
Rốt cuộc Kha Lão Thất kia : muốn cái gì, mới có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy?
Có thể nói những con Quy đại tướng quân kia chisnh là nội tình trân quý nhất của đối
- phương, cũng là nền tảng để
đối phương duy trì lực khống
' chế của mình đối với đất phong, sẽ không dễ dàng điều động.
"Đi." Thẩm Nghi không chút
do dự đã ra quyết định. Dù
hắn có tám phần nắm chắc,
có thể bắt được con Đại Yêu
trước mặt này, nhưng vẫn dứt khoát lựa chọn từ bỏ.
Hiện tại dù là kẻ ngu, cũng có
thể nhìn ra tình huống không
đúng. Mà mục đích của hắn chỉ đơn thuần là muốn thu
: gặt một chút thọ nguyên của
yêu ma thôi, vấn đề là trong
- lúc bản thân chẳng hay biết gì, lại ù ù cạc cạc trôi vào trong bãi nước đục rồi.
_ Dưới mệnh lệnh tâm thần
Thẩm Nghi, Ô Tuấn ngang
' nhiên xuất thủ, nó lập tức nhảy ra khỏi mặt nước, đánh thẳng về phía lão giả lưng còng kia, còn há miệng quát lớn: "Tam thúc, chết đi cho
tai"
Thẩm Nghi và Kha Thập Tam
lại nhân cơ hội ấy mà chia làm hai đường, hướng về hai
phía khác nhau, vội vàng lướt
mi Ô Quang Phi Kiếm đột ngột
' xuất hiện, rơi xuống dưới
chân hắn, rồi lấy tốc độ mắt
- thường khó mà trông thấy được nhằm thẳng lên trời, hướng tới vùng sơn mạch cực xa.
Lão giả lưng còng không hề thay đổi nét mặt, vẫn nhìn chằm chằm vào Ô Tuấn trước mắt, rồi “Oanh oanh” đẩy ra
một chưởng.
Hai con Đại Yêu ra tay nhìn
như đơn giản thô bạo, nhưng đây cũng là phương thức
thăm dò mà đám yêu ma
thường dùng, ai mạnh ai yếu, ít nhất là yêu thể cũng chiếm
tới bảy phần mười nhân tố.
__ Trong nháy mắt khi quyền chưởng tiếp xúc với nhau, toàn bộ thuỷ vực đều bị dư chấn quét ngang qua rồi
' mạnh mẽ cuốn ngược lên,
tựa như hai cái thác nước
trực tiếp chạm tới tận trời, bỗng nhiên lại đụng vào nhaul Oanh —— Phản Hư tầng
mười hai, trong lúc ra tay đã
_có thể khiến thiên địa biến
sắc.
"Khụ." Lão nhần lưng còng lảo đảo lùi lại mấy bước.
"Chậc." Ô Tuấn lại kinh ngạc nhìn chằm chằm vào nắm : đấm của mình. Hắc hắc, thì ra lão già này cũng chẳng ra sao _ CẢ. Hai người vốn xuất thân là đồng tộc, huyết mạch thần : thông xấp xỉ với nhau, nên khi giao thủ chỉ có thể dựa ' vào thực lực và kinh nghiệm cứng đối cứng, rất khó phát sinh biến số nào khác. Nếu có thể kéo dài thêm một chút thời gian, khẳng định là nó có thể thu hồi : thêm một cái đầu lâu cho chủ nhân mình. "Ngươi đã không còn là vật sống." Lão nhân kia ngước mắt nhìn lại, đột nhiên khẽ thở phào một hơi, dù bộ dáng
: của thạch khôi này rất sống
động, thậm chí vẫn còn dáng
: vẻ như trong ký ức của lão, thậm chí những đường kim văn trên người đối phương còn giống hệt như một vị
- thiên tài có tư chất ngút trời
mà suốt mười vạn năm nay
_ Quy tộc cũng không sinh ra được, nhưng đến cuối cùng đó cũng chỉ là người ngoài dùng thủ đoạn ngụy trang ra mà thôi.
Ý niệm tới đây, lão nhân nọ
lập tức lấy con ốc biển ra:
"Không cần dây dưa cùng vật chết nữa, mau ngăn tu sĩ mặc
áo đen kia lại, nếu ta không
đoán sai, thì hắn chính là vị
tông chủ Nam Dương kia." Tiếng nói vừa phát ra, Ô Tuấn
: lập tức lại cảm nhận được hai
luồng khí tức kinh khủng
: đồng dạng xuất hiện ở phụ cận, nhanh chóng đuổi về hướng chủ nhân vừa rời đi.
__ Hỏng rồi...
Đúng là toàn bộ đám Quy đại tướng quân này đầu đã rời khỏi thủy vực?
Nghĩ đến đây, nó nhanh
chóng thu lại tâm thần, rồi
một lần nữa thi triển một
: quyền, kim văn toàn thân
thoát thể lao ra, tựa như Ô Tuấn đã hóa thành một con
Kim Quy khổng lồ. Khí thế tăng vọt tới cực điểm! Lão nhân lưng còng trơ mắt nhìn bộ thạch khôi này vận dụng huyết mạch thần thông ' của Kim Văn Quy tộc, rốt cuộc trong đôi mắt đục ngầu kia ' cũng để lộ ra một tia phức tạp, trong nỗi sợ hãi cũng mang theo một chút bi ai. Rốt cuộc đây là con rối do thủ đoạn gì chế thành, mà . ngay cả thân thông cũng có thể kế thừa được? Lão nhân này đã sống nhiều năm như vậy, ngay cả Tiên
' Nhân cũng từng gặp gỡ nồi,
nhưng chưa bao giờ được
: chứng kiến thủ đoạn huyền diệu như thế.
Nó cũng vội vàng xuất ra kim văn, nhưng so với Ô Tuấn, luồng kim văn này có vẻ mỏng manh ảm đạm hơn
rất nhiều.
Cứng đối cứng là không thể. Bởi vậy, lão nhân chỉ còn cách lựa chọn nghiêng người : né tránh, rồi thuận thế lấy ra một thanh đại đao, tùy thời
tìm kiếm sơ hở của đối phương để công kích. Nhưng dường như Ô Tuấn đã sớm đoán ra một màn này
- rồi, nó trực tiếp mượn cơ hội
này để dứt khoát bỏ chạy về
: phía xa xa, chạy thẳng về phía thanh niên mặc áo đen lúc trước từng rời khỏi, căn bản không có ý định triền
: đấu.
Lão nhân lưng còng trầm mặc nhìn sang đây là sốt ruột muốn bảo vệ chủ nhân.
Chỉ dựa vào hành động này đã đủ chứng minh Ô Tuấn kia đã chết thật rồi. Một mảnh sát phạt nhanh
chóng kéo qua đôi mắt lão giả lưng còng, như vậy thì
: vừa vặn, đợi lát nữa động thủ
cũng không cần lưu tình. Giờ phút này, đám tồn tại ': khủng bố chỉ cần nhấc chân lên cũng có thể khiến Nam : Hồng rung chuyển kia, lại đều hội tụ về cùng một hướng. Bá! Bá! Có lẽ yêu hồn của Ô - Tuấn vẫn không thể phát huy ra hoàn toàn thực lực của bộ ' Trấn Thạch này, nhưng dù vậy, tốc độ của nó vẫn nhanh hơn ba vị Đại Yêu Phản Hư tầng mười hai khác rất nhiều, điều này đã đủ để chứng minh mức độ nồng đậm của huyết mạch đáng sợ đến mức nào rồi. Càng quan trọng hơn, Trấn Thạch vốn là trạng thái toàn thịnh nhất của yêu ma, mà ba
Vị đại tướng Quy quân kia
đầu là người quen của nó,
: bọn họ đã dần dần già đi rồi.
Trong chốc lát, Ô Tuấn trực
tiếp đuổi kịp hai bóng người
phía trước. Nó hung hãn
nhảy lên, hoa văn màu vàng
. trên người lại một lần nữa khuếch tán ra, bộc phát một luồng khí tức huyền diệu, giống như một tầng thuẫn giáp không thể phá vỡ, hung
hăng ngăn cả hai lại.
"Hai vị thúc thúc, đây là
không nhìn thấy chất nhi sao? Hai người sốt ruột muốn đi
đâu vậy?" Ô Tuấn nhe răng
cười, vết sẹo trên mặt hơi
giãn ra, nhưng năm ngón tay nó đang siết chặt lại, cùng với : động tác vừa xuất hiện đã bộc lộ kim văn, cho thấy nội tâm cực kỳ bất an của nó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận