Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 821: Chỉ Sợ Loại Minh Thương Nà...

Chương 821: Chỉ Sợ Loại Minh Thương Nà... Chương 821: Chỉ Sợ Loại Minh Thương Nà...
Thẩm Nghi nhẹ nhàng thở dài
nói: "Tùy tiện."
"Hả?" Lý Huyền Khánh hiếu kỳ ngước mắt nhìn lên: "Tùy tiện là có ý gì?"
"Nghĩa là gì cũng được." Nói
xong câu này, Thẩm Nghỉ tùy
_ ý cất bước, đi vào trong Tổ Sư điện, chọn một chỗ ngồi xuống mới tiếp tục mở miệng hỏi: "Tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì?"
Lý Huyền Khánh nghe vậy,
: cũng khẽ giật mình một cái
nhưng ngay lập tức đã bật cười. Sự tiêu sái của tông chủ
khiến cho một đệ tử thân
truyền như gã cũng có chút
hâm mộ. "Ta cũng không rõ lắm." Lý
: Huyền Khánh trở lại vị trí cũ
ngồi xuống, nhẹ giọng nói:
"Cứ chờ tin tức đi, chắc sẽ không lâu đâu, Huyền Khánh vẫn còn một chút tình mọn ở bên ngoài."
Câu nói này nhìn như bình
- tĩnh, lại tràn ngập khẳng định bên trong. Thẩm Nghỉ vừa mới đột phá, cũng không có chuyện gì
khác để làm, nên dứt khoát
hỏi thăm Lý Huyền Khánh về
: cách sử dụng có liên quan tới
Hồng Mông Tử Khí: "Ta vừa phát hiện Hồng Mông Tử Khí
có thể gia trì lên Linh Khu Pháp. Nếu ba luồng Tử Khí
: tăng phúc, có thể vượt cảnh
đạt tới cấp bậc của tu sĩ Phản
: Hư hậu kỳ hay không?"
Lý Huyền Khánh trầm tư một lát mới trả lời: "Ta cũng
' không dám chắc, cần phải
xem đối thủ của ngươi là ai.
' Lấy ví dụ như nhóm đệ tử thân truyền, ai cũng có cơ hội tu luyện linh pháp như Thiên Diễn Tứ Cửu, nếu gặp bọn họ, ngươi sẽ chiến đấu cực kỳ
gian nan. Còn nếu là tán tu
_ bình thường thì vấn đề không
lớn."
"Cho nên tốt nhất là ngươi cứ dựa vào phương thức khác,
: thu phục đám người từng
phụ thuộc vào Nam Dương tông kia trước đã, tuy thực
- lực của bọn họ khá bình
thường, nhưng vẫn đủ để giữ
- thể diện. Có bọn họ giúp đỡ, ngươi hành tẩu ở Nam Hồng mới càng thêm thuận lợi."
Nói đến đây, Lý Huyền Khánh
lộ vẻ xin lỗi nói: "Có lẽ chuyện
' này sẽ có chút phiền phức, nhưng con đường trùng kiến tiên tông vốn đã cực kỳ gian nan... Ít nhất là bản thân ta không quá ổn."
Có lẽ do gã nhất thời xúc
: động mới nhìn thấy bóng
dáng trước kia của mình trên người Thẩm Nghỉ, nhưng
đúng là việc này đã không
còn khoảng trống để tránh bị
liên lụy nữa rồi. Một tu sĩ chỉ tu luyện có mấy
: tháng đã trực tiếp xông
thẳng lên hàng ngũ Phản Hư
- trung kỳ, còn có ba tầng Thiên Cung như hắn, chỉ cần tu sĩ ngoài kia đầu óc bình thường, thì chẳng một ai chịu
trơ mắt nhìn Thẩm Nghi tiếp
tục tu luyện nữa.
Đây chính là một cuộc chiến tranh giành Hợp Đạo Bảo Địa! Thay vì chờ bị ám tiễn gây
thương tích, còn không bằng
phóng khoáng đứng ra ăn
: minh thương do bọn họ đâm
tới.
Mà mọi chuyện tiếp theo còn đến nhanh hơn những gì Lý
Huyền Khánh dự đoán.
- Chỉ trong vòng một buổi chiều đã có sáu tấm Bạch Ngọc bài, cùng với rất nhiều cao thủ Bạch Ngọc Kinh đi
theo với tường vân bao
quanh, trực tiếp bay lơ lửng
' bên ngoài Nam Dương tông. "Nam Hồng Thất Tử, pháp chỉ của tông chủ đến!"
"Chúc mừng Thẩm đạo hữu,
chấp chưởng Nam Dương
: tiên tông, chúng ta dâng lên
hai phần lễ mọn."
Thanh âm hùng hậu gân như
đã truyền khắp màn trời,
khiến cho tất cả mọi sinh linh nghe thấy đầu rơi vào tĩnh ':mịch. Lời còn chưa dứt lời, một tấm danh sách mạ vàng : khảm ngọc đã được đưa lên bức phù điêu Nam Dương.
Phía trên có ghi lại toàn bộ
những gia tộc phụ thuộc ' Nam Dương tông đã từng có. "Từ hôm nay, Minh tông
chúng ta không tham dự vào bất cứ sự vụ nào bên trong
Nam Dương nữa, tất cả sẽ trả
lại cho Thẩm tông chủ tự mình xử trí."
"Đây là nhất lễ."
"Từ hôm nay trở đi sẽ phát tông chủ tiên thiếp, mở tiệc chiêu đãi tứ hải bát hoang, sau tháng ba, lại tổ chức Thất Tông đại hội, để cho vùng
: thủy bộ Nam Hồng này cùng
chúc mừng Nam Dương tông
: chủ ta!"
"Đây là nhị lễ."
"Lễ vật dâng tặng đã xong."
Trưởng lão Bạch Ngọc Kinh cầm pháp chỉ trên tay chậm rãi im tiếng, sau đó dẫn theo trên trăm vị tu sĩ Bạch Ngọc Kinh, chỉnh tề cúi người hành
lễ. Rất nhanh, bọn họ đã một
lần nữa đứng thằng người lại,
: mở miệng nói tiếp: "Hiện tại
chúng ta thay mấy vị tông chủ nói chút lời trong lòng,
nếu Thẩm tông chủ cảm thấy
- lực lượng không đủ, liên
minh chúng ta vẫn luôn mở rộng tông môn đối với ngài.
: Đến lúc đó, hất thảy đầu như
cũ."
Sáu tấm Bạch Ngọc Đạo Bài
đều không lên tiếng, hiển
nhiên là ngầm thừa nhận lời ấy.
Thể diện của Huyền Khánh đã lớn lắm rồi, có thể làm cho toàn bộ Nam Hồng Thất Tử nguyện ý liều lĩnh cùng gã một hồi, thậm chí còn không
tiếc công bố rộng rãi. Nhưng
. song song với gánh vác tôn
- vinh, cũng phải chịu được
chức trách của một vị cự
phách Hợp Đạo.
"Chúng ta cáo từ!" Một đám
tu sĩ Bạch Ngọc Kinh lại hành lễ thêm một lần nữa rồi lập
tức cưỡi mây trở về.
: Khí tức hùng hậu như vậy trực tiếp hội tụ cùng một chỗ còn khiến thiên địa xung quanh biến sắc.
Tới cũng nhanh mà đi cũng
' nhanh, mãi cho đến khi bên ngoài Nam Dương tông lại khôi phục vẻ bình tĩnh như thường, màn sáng mới dâng lên, nuốt hất phần danh sách
nọ.
]T
Thẩm Nghỉ ngồi trong Tổ Sư
điện, cầm tờ danh sách trong
_ tay, hơi có chút cạn lời nhìn
về phía Lý Huyền Khánh: "Hết rồi? Một chút lợi ích thực tế
cũng không có sao?"
: Đọc suốt nửa ngày hóa ra toàn bộ đầu là nói suông cả? Nam Hồng Thất Tử đã nghèo
' kiết xác đến mức này rồi sao?
"À¡." Lý Huyền Khánh cười cười lắc đầu, sau đó nghiêm túc nhìn về phía Thẩm Nghĩ: "Ngươi là tông chủ, địa vị đã tương đương với cự phách
Hợp Đạo cảnh, chỉ thiên địa
_ có thể chúc mừng, cùng cảnh
có thể chúc mừng, không cần
những thứ tục vật của người ngoài."
Tục vật phàm trần chỉ làm ô
uế tay Tiên. "Dựa theo quy củ, ngươi nên
': ban phúc nguyên cho bọn họ
mới đúng." Lý Huyền Khánh
: nhẹ giọng nhắc nhở. "Không ban thưởng được một chút nào." Thẩm Nghi trực
tiếp thu hồi ánh mắt, lúc
trước thông qua pháp trận hộ
' tông, hắn đã nhìn thấy đủ các loại sắc thái biểu hiện trên vẻ mặt đám tu sĩ Bạch Ngọc Kinh kia, nhìn thấy hâm mộ, nhìn thấy bất mãn, còn nhìn
thấy lòng tham vô độ, nhưng
rất khó nhìn thấy một người
: thật tâm thật ý chúc mừng
mình.
Chỉ sợ loại minh thương này cũng rất khó phòng bị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận