Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 737: Dự Thính!

Chương 737: Dự Thính! Chương 737: Dự Thính!
“Đừng khách khí, những thứ
này là việc ta phải làm." Liễu
trưởng lão nhìn chằm chằm
: vào Thẩm Nghỉ một hồi, trong mắt hiện lên mấy phần than thở.
Ông ấy vốn là người coi trọng
quy củ nhất, nhưng cũng
' không phải là người không thực tế. Hiện giờ, ông ấy cũng muốn mượn lời này để nhắc nhở đối phương, Thanh
Nguyệt tông bọn họ tuyệt đối không đùn đẩy trách nhiệm,
. nhưng cũng chỉ làm được như vậy mà thôi.
Nam Dương tông hiện giờ tuyệt đối không phải là một Lý Huyền Khánh, hoặc là một vị trưởng lão Thanh Nguyệt tông như ông ấy có thể nâng
đỡ được.
"Thẩm tông chủ, mời." Liễu trưởng lão nhẹ nhàng phất tay áo.
Liễu Thiến Vân nghe tiếng
cũng chậm rãi đi tới, cố gắng
' che giấu vẻ mặt hơi có phần trầm thấp, ngoan ngoãn dẫn mấy người kia rời đi xa.
Thật hiển nhiên, một vị
trưởng lão chú trọng quy củ,
sẽ được đại bộ phận người
: khác kính yêu, nhưng có khả
năng trong nhóm này không
bao gồm nữ nhỉ của ông ấy.
: Đường đường là nữ nhỉ của
trưởng lão tông môn, nhưng nàng chỉ có thể làm chấp sự,
': không nói đến chuyện trở
thành trưởng lão ngoại môn,
ngay cả cơ hội phá lệ trở thành đệ tử thân truyền cũng không có.
Lần này, Lý Thanh Phong đã có kinh nghiệm, gã không truyền âm nữa, chỉ ngấm ngầm than thở.
Đoán chừng cơn bực bội đối
_ với phụ thân mình ở trong
- lòng vị chấp sự này sẽ trực
tiếp trút trên người bọn họ.
Quả nhiên, đợi cho đến khi
- rời khỏi trúc lâu, trong giọng
nói của Liễu Thiến Vân đã thiếu đi vài phần nhẫn nại:
"Thẩm tông chủ, đối với
truyền thừa tông môn, thứ
quan trọng nhất không gì bằng giảng pháp truyền đạo, ta dự định sẽ đưa mấy vị đi Giảng Pháp đường tham quan trước."
"Chỉ có điều những thứ bên trong kia có liên quan đến đạo pháp của Thanh Nguyệt tông, nếu để tu sĩ của Minh tông dự thính như vậy sẽ có
chút phá hư quy củ, không
biết tông chủ có hứng thú với
đan, phù, trận, khí hay
không?"
Lời này vừa nói ra, đôi mắt
': Đồng Tâm Xuyến cùng với
Hứa Thanh Nhi đồng thời sáng lên. Thẩm Nghi liếc nhìn ' hai người, sau đó bình tĩnh đáp lại: "Vậy thì trận pháp đi, : làm phiền chấp sự." Vừa vặn thứ mà hắn am hiểu nhất cũng là trận đạo.
"Được, mời đi bên này." Hiện giờ, Liễu Thiến Vân chỉ muốn tùy tiện tìm một chỗ nào đó để bố trí cho mấy người, sau
đó bản thân nàng sẽ được yên tĩnh một phen. Đối diện với một tu sĩ vừa mới - tiến lên Phản Hư như đối phương, vậy mà hễ mở miệng lại phải gọi một tiếng tông chủ, nàng đã bực bội đến ': mức không thể gọi nổi nữa rồi. Trên thực tế, cấu tạo của nội
: môn Thanh Nguyệt tông
cũng có ít nhất là bảy phần
: tương tự với Thiên Yêu quật.
Chỉ có điều, nếu so sánh giữa hai bên thì nơi này đẹp hơn
_ rất nhiều, những bóng dáng
lui tới đều là tu sĩ, ngay cả
' những tòa động phủ kia cũng được trang trí hoành tránh hùng hồn, thanh quang xông thẳng lên trời.
Ngẫu nhiên đi ngang qua đại
_ điện, là có thể nghe thấy
: từng tiếng tranh luận náo
nhiệt truyền ra từ trong đó.
Chỉ là một tòa trận pháp đã phân ra đến mười sáu điện
rồi.
_ Liễu Thiến Vân dẫn mấy người bọn họ tiến vào một gian đại điện trong đó.
Tiếng giảng pháp vừa rồi còn
liên miên không dứt, đã lập
tức yên tĩnh lại, chỉ thấy một vị lão giả mặc áo bào xanh đang ngồi ngay ngắn bên trong đại điện.
"Vị này là Dương trưởng lão
ngoại môn, xem như là người
: giảng pháp của thập lục điện
hôm nay, tạo nghệ trận pháp
thuộc vào hàng sâu nhất."
Liễu Thiến Vân giới thiệu sơ
lược một chút, đã lao về phía trước đại điện, đi tới bên
: cạnh vị Dương trưởng lão kia
thì thầm một phen, rồi lập
_ tức rời khỏi đại điện này.
Dương trưởng lão đưa mắt
nhìn những gương mặt tràn
' đầy nghỉ ngờ của rất nhiều đệ tử bên dưới, lúc này mới gật đầu với đám người Thẩm Nghỉ: "Mời các vị tùy ý tìm vị trí nhập tọa."
Lý Thanh Phong không cảm
: thấy hứng thú với thứ đồ chơi
này cho lắm, nhưng Đồng Tâm Xuyến và Hứa Thanh Nhỉ
đều hưng phấn bước vào đại
điện, theo Thẩm Nghỉ cung
kính chắp tay cảm ơn vị Dương trưởng lão kia.
"Hôm nay có khách đường xa
: mà đến, chúng ta không giảng trận pháp, lại một lần nữa ôn tập nội dung cơ sở đi." Dương trưởng lão nói
đơn giản một câu, đã lập tức
khiến cho sắc mặt của chúng
' đệ tử phía dưới khẽ biến. Cả đám bắt đầu xì xào bàn tán hỏi thăm thân phận của nhóm người vừa tới.
Chuyện Nam Dương tông vừa
mở lại, mặc dù không có ai nỗ
- lực đi tuyên truyền, nhưng
cũng có mấy người nghe nói đến. Suy cho cùng, chuyện
trưởng lão Đạo Bài của sáu
: tông môn đầu xuất hiện như
vậy vốn là tình huống tương đối hiếm thấy trong Nam
Hồng Thất Tử.
_ Thật hiển nhiên, Dương trưởng lão đang cố gắng hết sức đi chiếu cố cho mấy tu sĩ bị đoạn tuyệt truyền thừa
_ này.
"Nhàm chán thật, nếu muốn nghe những thứ này, cứ tùy tiện đi tìm chấp sự cũng được rồi, cần gì phải tìm đến trưởng lão ngoại môn chứ?"
Có đệ tử thở dài, sau đó thu
hồi trận bàn trước người lại,
: nếu không phải bọn họ nể
mặt Dương trưởng lão, khẳng định là tất cả đã muốn trực
tiếp rời đi luôn rồi.
Đám người Thẩm Nghi lại không quan tâm cho lắm, vốn
dĩ bọn họ đến đây chỉ là dự
thính, đương nhiên là người
: ta nói cái gì thì mình nghe cái đó thôi.
Ngay cả nội dung cơ sở thì đó cũng là nội dung cơ sở của đại tông chân chính, so với ' đám người không chính quy
như bọn họ, khẳng định là
tốt hơn nhiều.
Sau khi Dương trưởng lão lại một lần nữa bắt đầu giảng pháp, ba người đêu yên tĩnh và chuyên chú lãng nghe, bắt đầu kiểm tra những phần
thiếu sót của mình để điều chỉnh lại, thậm chí A Thanh còn lấy một quyển sổ nhỏ ra, cẩn thận ghi chép. mm
"
Liễu Thiến Vân tựa người ở
: ngoài cửa điện, sau khi nhìn thấy vẻ mặt của mấy người này thì khe khẽ lắc đầu, trong lòng khá là mất hứng.
Tâm tư của Lý Thanh Phong
' cũng không đặt trên phương diện trận pháp, bởi vậy gã ngồi một chỗ, lặng lẽ quan sát đám người xung quanh.
Theo thời gian trôi qua, dần
dần gã bắt đầu nghe thấy
: một vài tiếng cười nhẹ. Giờ
phút này, gần như tất cả đám đệ tử đang có mặt ở nơi đây,
là hơn một trăm người, đầu đồng loạt nhìn chằm chằm
vào ba người ngồi trong góc.
"Thật nghiêm túc." Người nói chuyện kia có che miệng, nhưng giọng điệu lại không giống như đang khích lệ.
Đột nhiên có người giật lấy
' quyển sách nhỏ của A Thanh, sau khi phát hiện đối phương trực tiếp nhớ kỹ không sót một chữ, rốt cuộc cũng không nhịn được mà bật cười
ra tiếng: "Ngươi đang học
thật sao?"
"Ách." A Thanh có chút mất tự nhiên ngừng bút lại, không
biết đám người này đang
: cười cái gì, nàng thật sự cảm
thấy mình đang có thu hoạch rất lớn nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận