Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 920: Lời Giải Thích Duy Nhất!

Chương 920: Lời Giải Thích Duy Nhất! Chương 920: Lời Giải Thích Duy Nhất!
"Lên cho ta!" Song chưởng
: của Ô Tuấn đánh vào trong cơ
thể con sâu kia, sau đó trực
- tiếp giơ ngang nó lên ở phía chân trời hệt như đang nâng cả một ngọn núi.
_ Tình thế đột nhiên biến đổi!
Rốt cuộc chín con Đại Yêu kia cũng thoát khỏi sự trói buộc của Huyền Cơ Tác, tất cả đều ném ánh mắt đang nổi giận về phía bóng người mặc
áo đen kia.
Chỗ thiếu hụt lớn nhất của
Linh Khôi chính là cần tu sĩ đến khống chế, chỉ cần giết
chết kẻ này thì chuyện hôm
nay, bọn chúng vẫn còn cơ
hội lật bàn. Hj " ôm Thẩm Nghi thu hồi Huyền : Cơ Tác, sau đó không nhanh không chậm lẫy Long Thương ra. Hắn bình tĩnh quét mắt nhìn bốn phía, lạnh lùng : quanh sát chín con yêu ma với những hình thái khác nhau, nhưng cùng lộ vẻ mặt hung sát dữ tợn đồng thời bao vây xung quanh mình. Thẩm Nghỉ nhíu mày. Định so xem bên này đông người hơn ư? Tử Khí lại được gia trì lên người, bông nhiên, bầu trời xanh bên trên lại thay đổi,
: biến thành sắc thái thê lương
vô cùng. Rồi không một dấu
: hiệu, từng bóng dáng mặc áo đen xuất hiện ở sau lưng chín con yêu ma kia, chín bóng... chín mươi bóng... Chín trăm
': bóng... Mãi cho đến khi tầm
mắt của đám yêu ma này đầu
' bị những đôi mắt màu vàng tím đang nhìn chằm chằm kia chiếm cứ.
Bọn họ chậm rãi nâng mũi thương lên, khóe môi khẽ vềnh, phác họa ra một nụ cười dữ tợn điên cuồng.
Trên khuôn mặt tuấn tú trắng nõn ấy chợt lóe lên một tỉa hung hăng càn quấy cực kỳ hiếm hoi, lại vi diệu đến không thể nhận ra được, hắn
thản nhiên nói: "Đến đi?"
_—_ Nói thật là đã lâu lắm rồi hắn chưa từng làm loại chuyện giết cả nhà người ta thế này, ừm... cũng có chút
: ngứa tay.
Đối mặt với nhiều bóng dáng mặc áo đen như vậy, chín con thủy yêu vừa hiển hóa ra nguyên hình khổng lồ chợt thay đổi biểu cảm theo
bản năng, nhưng dù trên
những khuôn mặt dữ tợn
- đáng sợ bất đồng của chúng
hiện lên loại biểu cảm gì, thì vẫn có một điểm chung, đó là
kiêng kị!
Hành động như vậy khẳng định là không quá phù hợp với mệnh lệnh phong tỏa khí tức của Thất Long Tôn. Dù : Sao mục tiêu mà bọn chúng đang phải đối mặt cũng chỉ là một tu sĩ Phản Hư cảnh mà thôi, hoàn toàn không cần thiết phải bày ra bộ dạng kiểu này. Lúc trước, bản thân ở cách xa vùng thủy bộ, chỉ có thể thông qua kiếm trận quan _ sát, TÔ Hồng Tụ còn nhìn : không được rõ ràng như vậy, nhưng đến lúc này, khi nàng đích thân đến đây, mới bỗng nhiên phát hiện, cảnh giới của Thẩm Nghỉ lại chỉ là Phản Hư tầng tám mà thôi. Nghĩa là vừa rồi đối phương đã tự tay chém giết con Xích Nhãn Huyền Phượng cách : mình tận bốn cảnh giới? Nàng nghiêng mắt nhìn sang. Chỉ thấy trên đại dương ': mênh mông là một mảnh trống rỗng, chín con thủy yêu ' đều hướng ánh mắt tràn ngập cảnh giác, nhìn chằm chằm vào vùng hư vô trước mặt, dường như đang nhìn thấy một tồn tại ghê gớm nào đó. Thiên Diễn Tứ Cửu? Thân là Đạo Tử Thiên Kiếm Tông, Tô Hồng Tụ cũng từng được nghe về thức linh pháp
: này. Mặc dù bản thân thức
linh pháp này rất mạnh,
: nhưng đồng thời bao phủ cả chín con yêu ma với tu vi vượt xa hắn vào bên trong thức linh pháp này, ngoại trừ tiêu
' hao khá lớn, còn có yêu cầu
cực cao đối với tạo nghệ
' Thiên Diễn Tứ Cửu.
Chỉ dựa vào biểu hiện này cũng có thể suy đoán ra, trình độ của Thẩm Nghi đối với
pháp môn này, đã vượt khỏi
cảnh giới đại thành, rất tiếp
: cận cảnh giới viên mãn kia
rồi.
Đây là tồn tại mang theo khí
: vận của toàn bộ Nam Dương
Bảo Địa sao? Suốt mười vạn năm ròng rã, rốt cuộc cũng có người dân theo tu sĩ Nhân tộc mở ra hộ : tông đại trận, đối phương
xuất thế rất có thể là ý chí
còn sót lại của bản thân Nam
Dương Bảo Địa biểu hiện ra ngoài, thậm chí còn có thể là thủ đoạn do vị cự phách Hợp ' Đạo cảnh kia lưu lại?
Đây là lời giải thích duy nhất mà Tô Hồng Tụ có thể nghĩ đến.
Rống —— Trong chốc lát,
- tiếng rít điên cuồng của
Thanh Long Toái Tỉnh Thương lại một lần nữa vang vọng ở
phía chân trời! Trong trận đấu pháp có liên
: quan đến Bạch Ngọc Kinh
này, ai ngờ hồi giao thủ giữa
: một đám Phản Hư cảnh lại có thanh thế lớn nhất. Lấy một địch chín, nhưng chẳng những bên yếu thế lại không
chút rụt rè, ngược lại hắn còn
chủ động khởi xướng tiến
công.
Trên bầu trời màu xanh im lìm vắng vẻ, cái đầu rồng cực lớn nhô ra khỏi tầng mây, hờ
hững quan sát nhần gian, râu trảo vô cùng ngưng thực, : trên mặt những chiếc vảy xanh hiện ra từng luồng tử ý. Đây là lần đầu tiên Thẩm Nghi dùng Hồng Mông Tử Khí để gia trì cho một môn công pháp không phải Linh Khu : pháp. Ngay sau khi luồng hư ảnh Thanh Long gào thét lao ra, _ nó lập tức dùng tốc độ mắt thường khó mà trông thấy ' được bao phủ lên một con Thủy yêu khổng lồ! Tiếp dó, nó ngang nhiên vươn đầu ngón tay tới, trùng khớp cùng mũi nhọn của thanh trường thương kia. Phụt! Chỉ thấy một bộ y phục màu đen vắt ngang qua khung trời. Đợi đến thời điểm luồng hư
ảnh Thanh Long nọ tiêu tán,
Thẩm Nghi đã xuất hiện ngay
: phía sau con thủy yêu kia, cả thanh trường thương cũng bị huyết tương nhuộm đỏ, trên phần bả vai khổng lồ của con
yêu ma ấy chợt xuất hiện một
đường tơ máu, toàn bộ nửa
' thân trên nghiêng nghiêng đổ xuống, cùng với vùng thủy vực dưới chân, đồng thời chia làm hai.
Âm ầm —— Sóng nước trăm
_ trượng bản lên cao. Tám con
- thủy yêu còn lại cuối cùng
cũng thoát khỏi Thiên Diễn Tứ Cửu. Dưới sự kích thích
của mùi máu tươi gay mũi,
chúng vội vàng mở to mắt ra, nhưng cảnh tượng cả đám
nhìn thấy lại là bóng người
mặc áo đen kia liếc mắt nhìn
: qua bên này và một vị đại tướng Thủy tộc đã không còn hơi thở sau lưng hắn.
_ Keng! Thẩm Nghi hơi lật tay,
Long Thương trong tay ầm
' âm chấn động mạnh, huyết tương vẩy ra, mũi thương lại một lần nữa lóe lên hàn quang.
Ánh mắt hắn đảo qua từng
_ con Đại Yêu hung hãn trước
: mặt, nhưng không một con
nào có đủ can đảm để đối mặt với cặp mắt màu vàng
tím kia, chỉ biết nặng nề hô
: hấp, ngây dại đứng nguyên
tại chỗ. Vừa nãy, khi còn ẩn mình
: dưới nước, dù Xích Nhẫn
Huyền Phượng có la lên thê
- thảm tới cỡ nào, trong lòng bọn họ cũng không có áp lực lớn bằng hiện tại khi trực tiếp đối mặt với bóng dáng mặc
áo đen này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận