Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 947: Chẳng Lẽ...

Chương 947: Chẳng Lẽ... Chương 947: Chẳng Lẽ...
Bạch Đạo Tử vốn không quá
: để tâm tới chuyện tu hành,
tuy thiên tư và nội tình của gã
: đủ để khiến người này nhìn thấy bốn tòa thành, nhưng mãi đến tận bây giờ, gã mở ra tòa thành thứ ba cũng là đặc
: biệt miễn cưỡng.
Dù vậy, người này lại đặc biệt cảm thấy hứng thú đối với chuyện tìm hiểu tin tức, thảo luận mấy tin đồn bên ngoài.
Đây cũng là nguyên nhân vì
: sao lúc trước hai người bọn
. họ không muốn nói nhảm với gã quá nhiều, chỉ vì chút
chuyện cỏn con này, khẳng
định là đối phương đã biết trước khi đến tìm bọn họ rồi, còn ở nơi này giả vờ hỏi tới
hỏi lui làm chi không biết.
Nói cách khác, lời nhắc nhở đột ngột của Bạch Đạo Tử tuyệt đối không phải là vô căn cứ.
Chẳng lẽ... tên nội gian kia
_ đã thật sự đưa chứng cứ đến tay Long Cung rồi?
Không đúng, nếu là như vậy
thì Kha Lão Tứ không nên tìm tới ông ấy, mà đã quang minh chính đại trực tiếp đi tìm Nam Dương tông rồi.
"Đạo Tử xin dừng bước." Liễu Thế Khiêm hơi giơ tay lên. Chỉ thấy tầng mây phía trước đột ngột phân tách, để lộ ra một bóng người đang
: chắp tay đưa lưng về phía hai
người bọn họ, hóa ra là vừa
: rồi người này cố ý tạo ra tình cảnh tiếng nói chập chờn càng bay càng xa, nhưng ngay từ đầu, gã vẫn đứng ở
_ nơi đây, chẳng đi đâu cả.
"Thế nào, bây giờ không để bụng nữa sao?" Bạch Vu nhướng mày, hơi mím môi nói: "Nhưng ta còn phải đi tìm tông chủ đổi một Đạo Tử
khác, tránh làm bẩn mắt hai
vị, nên hình như không có
- thời gian để nghe ngươi nói
nhảm đâu."
.. IachTraThanhXuan...
Tầng cao nhất Tàng Pháp các, Nam Dương tông.
Thẩm Nghỉ đang ở trong
: mảnh sương trắng kia, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại cảnh tượng mình tự tay chém giết con Đại tướng ngư
yêu Bạch Ngọc Kinh lúc trước.
Bảng giao diện có thể trực tiếp thôi diễn ra công pháp, nhưng không có cách nào bù đắp được kinh nghiệm giao thủ. Chỉ có tự mình trải
nghiệm đủ nhiều loại thủ
- đoạn, cùng với tự hỏi để tìm
ra phương thức phá giải, mới
có thể thật sự đạt đến trình độ thành thạo điêu luyện
chân chính.
Trong khoảnh khắc con ngư yêu kia nhìn thấu Thiên Diễn
' Tứ Cửu, chân chính bước vào
sinh lộ kia, nó đã giúp Thẩm
- Nghi hiểu được một đạo lý.
Đó là ở Phản Hư cảnh, hắn
hoàn toàn có thể dùng linh
: pháp chém giết yêu ma vượt
đại cảnh giới, ngay cả khi đạt
' đến cấp độ như Bạch Ngọc Kinh, hiệu quả của linh pháp vẫn cực kỳ ưu việt, vượt trội, nhưng chung quy lại vẫn có điểm cực hạn.
Chiêu thức có tuyệt diệu đến
: đâu, cũng phải có đủ cảnh
giới để chống đỡ.
Linh pháp đạt đến viên mãn,
_ có thể nói là đã đạt đến trình
độ hoàn mỹ trên phương diện kỹ xảo, không chê vào
: đâu được rồi, thậm chí còn
khiến hai vị trưởng lão Trì
: Dương và Liễu Thế Khiêm nhìn đến mơ mơ hồ hồ. Điều này đã nói rõ rằng, ngay cả khi đã đến cấp bậc trưởng lão
' Bạch Ngọc Kinh, thì chưa
chắc người nào cũng có thể
' chạm đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh như vậy.
Nhưng phương diện cảnh
giới...
Lúc trước, khi Thẩm Nghi sử
: dụng Vô Sinh Chưởng, thứ
hắn dựa vào chủ yếu vẫn là Thần Hoàng Bất Hủ Kiếm Thể
có thể sánh ngang với Phản
Hư tầng mười hai. Dù được Quy Khư Tiên Giáp
: và Hồng Mông Tử Khí gia trì,
lại phải tăng thêm Thanh
: Long Toái Tỉnh Thương, lúc này mới có tư cách đánh một trận với con ngư yêu kia.
__ Sở dĩhắn có thể chiến
thắng, chỉ đơn giản là lúc
. trước ngư yêu đã bị Thiên Diễn Tứ Cửu cùng với tấm Thiết Lệnh Bài của Trì Dương trưởng lão tiêu hao phần lớn tỉnh lực rồi. Nó đã sớm rơi
vào trạng thái mỏi mệt đến
_ cực điểm, lại bởi vì tìm được
sinh lộ nhưng chưa kịp mừng
rỡ quá lâu, đã đột ngột phát hiện phía trước vẫn còn một
người khác đứng thẳng, loại
tâm trạng biến hóa cực đoan như vậy, đã dẫn đến tâm tính ' Của nó xuất hiện vấn đề cực lớn. Chung quy lại, Phản Hư tầng chín vẫn còn quá thấp. _ Nếu cùng là cảnh giới Bạch Ngọc Kinh, dù không tính ' Đạo Binh, chỉ dựa vào mấy thứ hắn đang nắm giữ hiện tại, cũng đâu cần vận dụng nhiều thứ phiền toái như thế? "Phù." Thẩm Nghỉ khẽ thở ra một hơi, thật ra hắn hoàn : toàn không cần phải luyến tiếc những bức Trấn Thạch này. Chỉ cần bản thân có thể thành công đột phá Bạch Ngọc Kinh, thì đến lúc đó thực lực của Trấn Thạch tương đương với Ô Tuấn và
': Nhục Dực Tàm Trùng, cũng
không còn tác dụng quá lớn,
: dù chúng vẫn còn hữu dụng thì đến lúc đó lại thu thập
cũng dễ dàng hơn một chút.
__ [Thọ nguyên của yêu ma
còn thừa: 463 ngàn năm ]
Thọ nguyên do ba con yêu
ma Bạch Ngọc Kinh kia cùng cấp cũng không ít, nhưng vẫn không đủ dùng. Bởi vì sinh
linh cường đại như chúng nó,
_ chỉ đơn thuần là tái tạo yêu
: hồn thì mỗi con ít nhất cũng
phải hao phí chừng hai mươi viên Yêu Ma Bản Nguyên trở
lên.
Thẩm Nghi cũng lười lựa chọn, trực tiếp đắp nặn con
: Thủy Tượng và ngư yêu nhỏ
tuổi hơn trước, thiếu chút
: nữa thì ngay cả thọ nguyên của yêu ma dùng để ngưng tụ Trấn Trạch cũng không có đủ.
[Thọ nguyên của yêu ma
_ còn thừa: Hai ngàn ba trăm năm ]
Lại có hai con Đại Yêu hồi
sinh trong lòng bàn tay hắn,
mặc dù chúng nó yếu hơn Ô
Tuấn, nhưng vân vượt xa đạo
trụ nhất phẩm bình thường.
Đây chính là bốn cây đạo trụ tuyệt phẩm, lại tính cả con xà
yêu ba đầu kia là chỉ còn
thiếu một cây nữa thôi. Thẩm Nghi suy nghĩ một
: chút, không biết có nên trực
tiếp dùng Kha Thập Tam góp
: vào cho đủ số hay không, nhưng đến cuối cùng, hắn vẫn quyết định từ bỏ ý nghĩ này.
Chưa nói đến chuyện về sau
' có khả năng hắn còn phải tu tập những loại linh pháp khác nữa, chỉ cần suy nghĩ theo một phương diện khác, lỡ như vì nó liên lụy mà khiến
hắn không thể đúc thành
_ Thiên Cung, chăng phải đến
- lúc ấy hắn sẽ hối hận muốn
chết sao?
Lúc trước, Huyền Khánh tiền
bối cũng ăn phải thiệt thòi lớn như vậy đó.
"Nghĩ cách khác vậy." Thẩm
Nghi đứng lên, thật ra hắn cũng không quá lo lắng. Vừa rồi bọn họ đã trực tiếp đối đầu với Kha Lão Tứ, mà đối
': phương vốn là Đại Yêu cấp
bậc Long Tử, nếu toàn lực
' điều động binh tướng, đặc biệt gia tăng thêm phiền phức cho hắn, cũng đủ khiến người ta đau đầu rồi, không bằng cứ nương theo lý do
chữa thương này, để thuận
_ tiện né tránh nơi đầu sóng
ngọn gió.
Bạn cần đăng nhập để bình luận