Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 725: Kết Thúc Rồi?

Chương 725: Kết Thúc Rồi? Chương 725: Kết Thúc Rồi?
Mưu đồ kế hoạch nhiều năm
như vậy, vậy mà đứng trước
hai - ba chiêu này của lão cẩu,
_ hết thảy lại giống như một cầu chuyện cười.
Bởi vì Diệp Văn Huyên vốn : không có thực lực để ngăn cản nó, nhất định phải dụ nó ' ra khỏi Thiên Yêu quật, nàng
mới có cơ hội rời khỏi nơi này.
Nhưng nhìn phản ứng của lão
cầu cũng đủ biết, nếu không có mười phần nắm chắc, đối phương tuyệt đối sẽ không đi ra khỏi đại điện.
Nếu nàng cũng muốn cưỡng ép xông vào đại điện giống như Thẩm Nghị, thì đại khái là hiện giờ, Nhiếp Quân đã trở thành đại dược bồi bổ cho
nó rồi.
_ Thì ra từ đầu tới đuôi, nàng vốn không có hy vọng rời khỏi Nam Dương tông này.
Nhưng... nhưng làm sao
Thẩm Nghi có thể trưởng
' thành đến trình độ hiện tại được?
Chẳng lẽ loại giam cầm của mảnh thiên địa này đã bỏ
quên duy nhất một người, đó
là đối phương?
Diệp Văn Huyền buông bàn tay xuống, trong mi tâm có
một luồng lưu quang thoát
ra. Sau khi có vật trấn cung,
Đạo Cung lập tức bị bóc tách từ trong thiên địa, nạp vào
thức hải của tu sĩ.
: Cách nhiều năm như vậy, rốt cục Linh Cực Thiên Nguyên Cung của nàng cũng có cơ hội tái hiện dưới ánh mặt trời.
Cùng lúc đó, Đồng Tâm Xuyến
' đang trốn ở nơi cực xa, cũng tìm đúng thời cơ, bỗng nhiên giật giật Đoán Thần Thiên Ti trên đầu ngón tay. Gã vẫn muốn tìm cơ hội để đánh lén
sau lưng một vị cường giả
_ nào đó, thử xem uy lực của
: trận pháp. Chẳng qua... gã
chưa bao giờ nghĩ tới, mục tiêu thử nghiệm của mình
thoáng cái đã chuyển từ
Nhiếp sư huynh hoặc Linh
Hề, biến thành Đại Yêu Phản Hư cảnh duy nhất trên thế
gian này.
: Bàn tay của Đồng Tâm Xuyến hưng phấn đến mức run rầy. Chiếc bút lông cực lớn phác họa ra một chữ "Giết" cực kỳ
rõ nét bên trong trận pháp
rồi hung hăng quất thẳng
' xuống lưng lão cẩu.
"Ngao!" Trương Lai Phúc vốn đã bị khuỷu tay của Thẩm Nghi đánh nát mấy cái răng
nhọn, vốn định chuyên tâm
_ căn nát cánh tay đối phương,
- lại đột nhiên ăn một đòn
trọng kích nóng rực như vậy, khiến nó không nhịn nổi lập
tức tru lên đầy đau đớn.
Thẩm Nghi một đường chém giết từ tầng dưới chót nhất đi : lên như vậy, làm sao có thể bỏ qua một cơ hội không dễ
: dàng có được như thế?
Hắn dùng một tay bóp chặt cổ họng lão cẩu, rồi lập tức giáng xuống từng quyền như mưa to, liên miên không dứt,
' nên vào xương trán của nó. Kim diễm ngập trời cuốn lên, hừng hực nuốt sống lão cẩu vào trong bụng.
Cùng lúc đó, trên trời lại xuất
: hiện một vùng Đạo Cung màu
đỏ tươi, Vô Lượng Yêu Hoàng
đang ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, chín con Tiên Yêu cùng nhau gào thét, bốn bức Trấn
Thạch lạnh lùng quan sát nhân gian.
Vạn Yêu Triều Bái. Phá Vọng! Xích Dương! Kim Phong Nhiếp Hồn!
Ba thức đạo pháp liên tục
được xuất ra. Huyết tương kinh khủng, đôi mắt đỏ rực, cùng với gió tanh biển máu ầm ầm cuốn tới, đồng loạt đánh về phía
Trương Lai Phúc đang bị bao phủ bên trong kim diễm!

"Grào!” Dường như lão cẩu vừa mới chìm sâu vào trong
biển máu sóng lửa, tiếng gió
- tựa như tiếng hổ gầm vang
động núi rừng, đánh sâu vào thần hồn của nó.
Trong lòng bàn tay Thẩm
Nghi chợt xuất hiện từng đạo Ly Hỏa Ấn Ký, tất cả đều hung hăng vỗ vào đầu lão cẩu.
"Ngươi có biết... Bổn tọa... Đã
nuốt bao nhiêu bảo dược rồi
' không?" Ánh mắt Trương Lai Phúc thoáng lộ vẻ hoảng hốt, gương mặt chó đã bị huyết tương thấm ướt, lại không có lấy một chút tanh hôi nào,
ngược lại, nó còn tràn ngập
. dược hương nồng đậm.
Với huyết mạch bình thường của nó tuyệt đối không tiêu
hóa được nhiều thiên tài địa
: bảo như vậy. Mà vào thời
khắc này, luồng dược lực đã chồng chất bao nhiêu năm : tháng kia đang tuôn trào mãnh liệt như sông lớn!
Bỗng nhiên nó vung trảo,
mang theo lực đạo vô tận,
tàn bạo đánh lên người Thẩm Nghỉ. Bộ ngân giáp vốn đã rạn nứt, giờ phút này còn ' trực tiếp vỡ tan.
Kim diễm toàn thân Thẩm
Nghi đã biến mất, thân thể
hắn cũng rạn nứt rồi, đan độc trong cơ thể dần dần xao . động, tản ra một luồng khói đen nhàn nhạt.
Có thể nhìn thấy bóng dáng hắn bị đánh bay ra ngoài, lăn : lộn trên mặt đất hai vòng mới dừng lại. Nhưng rất nhanh, hắn đã lảo đảo đứng dậy,
' dùng tay lau khóe môi, trong
con ngươi đen nhánh vẫn
: bình thản, không có lấy một
chút gợn sóng nào.
Lão cẩu đánh ra một kích đắc
thủ, nhưng trong mắt lại không có bất cứ vẻ vui sướng đắc ý nào, mà ngược lại nó đang đứng bên kia thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.
Dao động khí tức trong thiên
: địa đã dần dần bình phục.
Điều này cho thấy hành động mở ra trận pháp của Nhiếp
Quân đã đi đến giai đoạn kết
thúc rồi. Mà Thẩm Nghi nhìn như bị
: thương, kỳ thực từ trình độ bị
thương này đến khi hắn triệt
để ngã xuống vẫn còn một khoảng cách rất xa.
Tình huống hiện tại gần như đã tuyên cáo cho cái chết của lão cấu rồi.
Trương Lai Phúc thoáng ngây
người một lát, thân thể dần
dần co rúm lại. Nó canh giữ
Nam Dương tông nhiều năm như vậy, cuối cùng vẫn bị tặc nhân phá vỡ.
Nhiếp Quân ở trong đại điện, rốt cục cũng rút ra được một chút thời gian rảnh để nhìn
: thoáng qua diễn biến bên
ngoài đại điện. Một cái nhìn
: này rốt cuộc cũng khiến gã hiểu được vì sao Thẩm Nghỉ lại quả quyết như thế. Bởi vì tới thời khắc này rồi, dù sư
- phụ còn chưa ra tay nhưng
quá trình mở ra đại trận đã
' kết thúc. Sự cường thế của Thẩm Nghi đến từ thực lực vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
"Đã như vậy thì cùng chết đi."
: Bông nhiên tiếng nói của lão
cầu lại bình tính như thường,
nó dời ánh mắt khỏi người
Thẩm Nghi.
Từ giờ trở đi, mục tiêu của nó
đã thay đổi, đã chuyển từ phòng thủ Nhiếp Quân, biến
thành tàn sát thuần túy rồi.
Nếu đã là tàn sát thì đương
: nhiên phải bắt đầu từ kẻ dễ giết nhất.
Nó chậm rãi quay người, vung một trảo hướng về phía Đồng Tâm Xuyến đang đứng ' ở nơi xa nhất. Trước tiên phải
phá trận pháp này, giải
phóng yêu lực toàn thân, sau đó, đám người trước mắt, một tên cũng đừng hòng
chạy được.
Nhưng đúng vào khoảnh
khắc ấy, bên trong tòa Đạo
Cung xa lạ phía chần trời lại phát sinh biến hóa. Trải qua quãng thời gian dài tích lũy dài như vậy, một đạo linh áp khủng bố gần như đã bao
trùm phạm vi mấy chục dặm,
cuối cùng cũng trực tiếp hội
: tụ thành một quả cầu lớn bằng nắm đấm, Linh Hải cuồn cuộn trong đó ẩn chứa uy thế hùng hồn đến khó có thể
miêu tả thành lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận