Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1001: Lên Đường Cầu Viện!

Chương 1001: Lên Đường Cầu Viện! Chương 1001: Lên Đường Cầu Viện!
Thế cục trong Nam Hồng đã
: quá nhiều năm không thay
đổi, nguyên nhân chủ yếu
: chính là thực lực của Nam Hồng Thất Tử, dù sau khi Nam Dương Tông bị hủy diệt, chỉ còn lại sáu tông, vẫn có
_ thể vững vàng áp chế Nam
Long Cung.
Nhưng trong tình huống này, bởi vì một số nguyên nhân trước đây, Nam Hồng Thất Tử lại chỉ có thể khiêm
tốn làm việc, không tranh
: không đoạt, cố gắng giảm
: bớt cảm giác tồn tại của
mình.
Cường giả hướng vào góc tối, kẻ yếu không kiêng nể gì. Cục diện quỷ dị như thế, trên cơ bản sẽ không sinh ra xung đột gì và sự bình thản như Vậy vốn nên tiếp tục kéo dài,
ai ngờ Kha gia lại không nhịn
được, bọn chúng trực tiếp
liên lạc với Tây Long Cung, rõ - ràng là muốn làm một vố lớn đầy.
Vốn dĩ Nam Hồng Thất Tử vẫn luôn để mặc cho Long Cung chiếm lấy đại đa số tài nguyên tu hành, thế mà đối
phương còn muốn được đà
lấn tới, nếu hành động lần
: này không phải vì lợi mà đến
thì mục đích của bọn chúng là gì, không cần nói cũng
hiểu. Thậm chí bọn chúng còn định ': cướp đoạt địa vị mà Thất Tử đang có được.
Cũng không biết, đến cùng là vị Thái Tử Nam Cung Long kia đang phát điên cái gì,
' chẳng lẽ sống yên ổn quá
thoải mái nên nhất định phải
' tìm một chút kích thích mới vui sao?
Nhưng loại chuyện này cứ chuẩn bị sớm một chút luôn
luôn đúng.
"Làm phiền Thẩm tông chủ
và Cơ sư muội." Vô Song tông chủ mang theo vẻ mặt vẫn
bình tính như thường, nhưng
hiển nhiên là trong giọng nói đã bao hàm vài phần bực bội
khó chịu rồi.
__ Mối quan hệ giữa Thất Tông vẫn luôn đồng khí liên chị, nên về cơ bản, nhóm tông chủ bọn họ đầu có mối quan
': hệ sư huynh muội, hoặc là sử
điệt cùng sư thúc, hiện giờ lại
đột nhiên có một tên tiểu bối trẻ tuổi như vậy tiến vào cái vòng tròn này, thực sự khiến người ta trong lúc nhất thời không biết nên xưng hô nhữ thế nào cho đúng.
"Ta không sao, cứ xem ý của
Thẩm tông chủ đi." Nữ tử áo trắng trong trẻo nhưng lạnh
lùng hơi nghiêng mắt nhìn về phía Thẩm Nghỉ bên cạnh, ánh mắt đảo qua bộ áo đen trên người hắn, một chút cảm
khái chợt loé lên.
__ Tác phong làm việc khiêm tốn như vậy, thực sự khác biệt so với thanh niên trên đại hội Thất Tử hôm đó.
Thẩm Nghi trầm mặc quét mắt nhìn sáu người trước mặt, nếu bỏ qua bức tượng Tổ Sư cùng với những thứ lòe
loẹt như màn trời hư ảnh này thì thật ra bọn họ cũng chẳng
: khác gì những tu sĩ bình
thường.
Xem ý của mình?
Còn cái gì để xem nữa chứ? Mấy người này đã sắp viết : tâm tư muốn đuổi hăẵn rời đi ở trên mặt rồi.
Thật ra chuyện thương nghị hôm nay rất đơn giản. Nếu Tây Long Cung đã giẫm lên
lằn ranh giới hạn thì tất nhiên là Nam Hồng Thất Tử cũng ' phải có phản ứng.
Giữa tu sĩ Nhân tộc, mặc dù không có mối quan hệ chặt chẽ bằng Long Cung, nhưng
xét trên đại cục, ít nhất vẫn có thể duy trì được thái độ nhất trí đồng lòng.
Về chuyện thỉnh cầu viện trợ, kỳ thực cũng chỉ cần phái ': Đạo Tử đi là được, nếu thật sự không yên lòng, vậy thì dứt khoát phái một vị cự
: phách Hợp Đạo cảnh chân
chính theo hộ tống đối
: phương đi.
Nghĩa là không cần biết đứng nhìn từ góc độ nào thì
': bọn họ đều không có lý do gì
để phái Thẩm Nghi ra mặt,
' xét cho cùng, nếu luận địa vị, địa vị của hắn quá cao, nhưng luận thực lực, thực lực của hắn lại quá thấp, hoàn toàn không thích hợp để
nhúng tay vào chuyện nảy.
Mm

Mấy vị tông chủ kia lặng lẽ liếc mắt nhìn nhau. Với tính cách của Thẩm Nghỉ, không thể tránh được chuyện hắn sẽ gây ra nhiễu loạn, nếu Tây
:: Củng và Nam Cung liên thủ,
đây tuyệt đối không phải là
: việc nhỏ, trước khi chuẩn bị chu toàn, vẫn nên điều vị tiểu
gia này đi sẽ tốt hơn, cũng thuận tiện thiết kế cho đối
: phương một cơ hội giải sầu,
nghỉ ngơi một chút.
"Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, để hai vị hộ tống ba tên tiểu bối lên đường, cũng coi như rèn luyện bọn
họ." Nghĩ đến đây, Linh Nhạc tông chủ chậm rãi đứng lên, : ôm quyền với hai người: "Đi
đường cẩn thận."
"Không có gì." Thẩm Nghi đành phải ôm quyền đáp lễ. Nói thật, đám Hợp Đạo cảnh : này đã đủ cho hắn đủ mặt mũi rồi.
Nếu ngay cả mấy vị Đạo Tử kia cũng không giải quyết được chuyện này thì đoán
chừng có cộng thêm Thẩm Nghi hắn vào cũng chẳng làm ' nên trò trống gì cả.
Vị Cơ tông chủ kia nói là thủ hộ tiểu bối, kì thực cũng có ý tứ trông nom hắn luôn.
"Vậy thì xuất phát đi." Cơ
- Tĩnh Hi đứng dậy đi ra bên
ngoài.
Bên ngoài đại điện, sáu vị Đạo Tử đã sớm chia thành hai hàng đứng đó. Chỉ cần nhìn
': ba người đã sớm chờ đợi
mình ở bên ngoài là Thẩm
: Nghi cũng có thể đại khái hiểu được chuyện Vô Song tông chủ hỏi thăm lúc trước qua loa lấy lệ tới cỡ nào rồi.
Tô Hồng Tụ, Bạch Vu, Ngụy
' Nguyên Châu.
Trong nhóm này, Bạch Vu còn là đồ đệ của Cơ Tông chủ, thế mà gã lại bị chia ra, xếp
vào bên hắn, còn có thể làm rõ ràng hơn một chút hay không?
"Tông chủ không hài lòng lắm với hắn?" Tô Hồng Tụ liếc '_ mắt nhìn Bạch Vu, nếu Thẩm Nghi có gì bất mãn, thì hẳn là nguyên nhân không nằm ở : phía nàng và Ngụy Nguyên Châu.
"Ta xin ngươi đấy, nếu lần sau muốn tìm nguyên nhân, có thể tự tìm được trên người
': mình có được hay không?
Loại chuyện liên lạc với thế
' lực Tây Hồng này, có ngươi hay không có người thì khác gì nhau chứ?" Bạch Vu ngoài cười nhưng trong không cười, lập tức liếc nhìn lại. Sau
đó, gã lặng yên đưa mắt
. quan sát sư tôn đang đứng
: bên cạnh, đột nhiên lực
lượng gia tăng lên rất nhiều: "A, có khác biệt chứ, chí ít sẽ
không đắc tội với người."
Còn chưa xuất phát, bầu không khí đã có chút quái dị
rồi.
__ Thẩm Nghỉ quét mắt nhìn hai người này, đột nhiên lại có xúc động muốn thay đổi đội ngũ với Cơ tông chủ.
"Bạch Vu nói chuyện khó
' nghe một chút, nhưng hắn liên lạc với ta lại tương đối dễ dàng, nếu gặp phải chuyện gì, ta sẽ mau chóng chạy đến, xin Thẩm tông chủ hãy khoan
dung với hắn một chút." Cơ
_ Tĩnh Hi có phần áy náy gật
đầu.
Nàng cũng không hiểu nổi vì sao mình lại dạy dỗ ra một tên đồ đệ như vậy. "Công việc cụ thể, ta đã bàn
giao cho Nguyên Châu rồi.
Trên đường đi, Thẩm tông
chủ có thể thương lượng nhiều với hắn một chút, hẳn là sẽ không gặp phải phiền toái gì đâu."

Bạn cần đăng nhập để bình luận