Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 935: Ai Là Người Cầm Quyền Châ...

Chương 935: Ai Là Người Cầm Quyền Châ... Chương 935: Ai Là Người Cầm Quyền Châ...
Vừa nói xong, mấy chấp sự
': nhàn hạ đã phóng người lên,
rời khỏi tông môn, đi ra
: nghênh đón: "Nam Dương tông cung nghênh Thanh Nguyệt trưởng lão!"
"Không cần làm quá long
trọng đâu, lão đầu ta chỉ đến
đưa tin nhưng lại nhất định phải đưa tận tay Thẩm tông chủ."
Trì Dương trưởng lão đợi
khá lâu nhưng cũng không
_ tức giận. Chỉ đơn giản là ông
- ấy có thể hiểu được tình cảnh
quẫn bách hiện giờ của Nam Dương tông, cùng với điều
bọn họ đang băn khoăn do
_ dự. Vấn đề là trong lòng ông ấy : vân không nhịn được khẽ thở dài một cái.
Hiểu thì hiểu, nhưng phiền phức thì đúng là vô cùng phiền phức.
Thôi, đến cũng đã đến rồi, ' nghĩ nhiều chi cho mệt?
Trì Dương trưởng lão cảm thấy hứng thú với Nam Dương Bảo Địa, điều này
không phải giả, nhưng ông
ấy cũng biết, thực lực của bản
: thân vẫn không đủ để trực
tiếp nhúng tay vào trong sự kiện kiểu này. Đã biết không
thể chẳng bằng trực tiếp
không nghĩ tới nó nữa, ngược lại sẽ khiến tâm niệm của bản : thân càng thêm trong sáng hơn một ít.
Ông ấy chỉ muốn đi dạo một vòng bân trong khối Bảo Địa của Nam Dương tông này, dù
_ Sao một mảnh Tiềm Uyên chỉ
địa như vậy lại có thể bồi
' dưỡng ra nhân vật khiến lão Liễu cũng phải thưởng thức, thực sự khiến người ta tò mò võ cùng.
Nhưng rất nhanh, loại tâm
_ tình Thượng Tiên tuần tra
: phàm tục ấy đã trực tiếp biến
mất vô ảnh vô tung.
Được mấy vị chấp sự của
' Nam Dương tông dẫn đường,
Trì Dương trưởng lão đã nhanh chóng được dẫn tới
: một khu vực bên trong đại
điện, chỉ thấy đằng sau cái
: bàn vuông phía đối diện có một bộ Mộc Thân đang bình tĩnh ngồi, trên tay đối phương bưng lẫy chén trà,
hơi ngước mắt nhìn qua, cất
giọng lạnh lùng nói: "Tới rồi,
' ngồi đi."
Thông qua thân thể bằng gỗ trước mặt, bỗng nhiên Trì Dương lại hồi tưởng về rất
nhiều chuyện.
Ví dụ như lúc ông ấy còn
nhỏ, có lần ngẫu nhiên trông thấy một bóng người xẹt qua
trên bầu trời. Khi ấy, đám nữ
: đệ tử đồng môn đầu ngừng
chân lại ngước mắt lên, cõi lòng xốn xang bất định, trong
: khi đám nam đệ tử lại lộ rõ vẻ
kính sợ trên mặt, chỉ hận
: không thể khắc khổ tu luyện thêm, để đến một ngày mình cũng được oai phong như vậy.
Trì Dương đã từng là một
' thành viên trong đám đệ tử nhỏ bé không đáng kể kia. Mãi cho đến khi đối phương thay đổi thành một bộ thân thể khác, và từ đó về sau cứ
một mực ngồi bất động bên
ngoài bức phù điêu Nam
: Dương, những ký ức ngày ấy
mới chậm rãi bị phong ấn lại.
"Văn bối Trì Dương, tham
kiến Huyền Khánh tiền bối."
Trì Dương trưởng lão cúi người, chắp tay hành lễ.
Bọn họ có thể không để ý
: đến Mộc Nhân ngồi bất động bên ngoài phù điêu Nam Dương, bởi vì lúc ấy đối phương vốn không quan tâm
: đến những thứ như vậy.
Nhưng Huyền Khánh bây giờ,
rõ ràng là tâm tính có phát sinh biến hóa rồi. Mặc dù ông ấy cũng không biết nguyên do là gì, nhưng cấp bậc lễ nghĩa nên có thì không thể
lược bớt.
"Hít." Lý Thanh Phong dẫn
theo đám đông chấp sự đứng chờ ngoài điện, vừa chứng
kiến cảnh này đã không nhịn
được mà hít một hơi thật sâu. Gã biết, vị Mộc Nhân tiền bối
: này có thân phận rất cao,
nhưng chưa bao giờ nghĩ nó
: lại cao như vậy, một người vốn đã chán chường đến mức trực tiếp nằm trên mặt đất tìm chết lại có thể ép cho
: trưởng lão Bạch Ngọc Kinh
cũng phải cúi đầu?
Mà chuyện càng khiến gã kinh ngạc hơn lại chính là phản ứng của Huyền Khánh. Đối phương vẫn ngồi yên
lặng như cũ, nhận xong một
lễ này mới không nhanh
: không chậm buông chén trà
xuống, lên tiếng nói: "Nói chuyện đi."
"Cái này..." Trì Dương trưởng lão thoáng chần chờ một
: chút, lão Liễu từng nói là phải
đưa lá thư đến tay Thẩm tông
chủ, nhưng ông ấy lại không dám không nể mặt Huyền Khánh. Có quỷ mới biết, rốt cuộc là ở trong Nam Dương
: tông này, ai làm chủ?
"Nếu không tiện nói ra thì cứ chờ đi vậy, tông chủ đang tu hành." Dường như Huyền Khánh đã đoán ra điều gì đó nên cũng không làm khó Trì
Dương.
_ "Ách, đại khái là phải đợi bao
lâu?" Lúc này Trì Dương mới
ngồi xuống.
_ "Rất nhanh thôi." Mặc dù
Huyền Khánh cũng không rõ Thẩm Nghi đang tu luyện
: pháp môn gì ở trong Tàng
Pháp Các, nhưng với những
: gì gã quan sát được trong đoạn thời gian này thì vẫn chưa có pháp quyết gì đủ sức làm khó vị tông chủ ấy.
"Được." Nghe câu đáp lại ba
' phải này, Trì Dương trưởng lão chỉ còn biết cười khổ gật đầu. Thật ra thì ông ấy chờ được, chỉ sợ nhóm thế lực phụ thuộc của Nam Dương
tông kia chờ không nổi mà
_ thôi.
Đúng lúc này, ngoài cửa chợt vang lên một hồi tiếng
bước chân. Trì Dương kinh
' ngạc quay đầu, đã nhìn thấy
bóng dáng mặc áo đen kia, đang chậm rãi bước vào đại
điện ngay dưới ánh nhìn
chăm chú của mọi người.
Đây là lần đầu tiên ông ấy
được tận mắt nhìn thấy vị Thẩm tông chủ thanh danh
truyền xa này, nhưng hình
tượng của hắn lại chênh lệch
' khá lớn so với những gì ông ấy tưởng tượng.
Hắn vốn không có hình ảnh tài hoa xuất chúng hay khí phách bễ nghễ thiên hạ, chỉ
- là một người trẻ tuổi khá
: tuấn tú, nhìn có phần hướng
nội, thậm chí ngay cả pháp bào của tông chủ cũng không
mặc.
Nếu đặt ở Thanh Nguyệt tông, nói hắn là đệ tử nội
môn cũng có người tin.
__ "Tông chủ." Huyền Khánh đứng lên, sau đó dịch sang một bên. Gã lên tiếng trước như vậy, hiển nhiên là đang
lo lắng cho Thẩm Nghị, sợ đối
phương lại sử dụng cách
' xưng hô không sao hiểu nổi kia ở trước mặt người ngoài.
Hành động của Huyền Khánh đã đủ khiến Trì Dương kinh ngạc rồi, nhưng hành
. động gật đầu và lập tức ngồi
: xuống của Thẩm Nghi lại
khiến ông ấy triệt để mở to
hai mắt nhìn qua.
__ Đơn giản như vậy đã thay
đổi vị trí rồi? Chỉ một chỉ tiết nho nhỏ này : đã đủ để nói rõ mọi chuyện, cũng khiến ông ấy hiểu được, rốt cuộc ai mới là người cầm quyền thật sự ở bên trong Nam Dương tông này, hơn nữa hết thảy mọi phản ứng của hắn lại trôi chảy thản nhiên như thế, chắc không phải là diễn cho ông ấy xem đầu. Nói khó nghe một chút, rất nhiều tu sĩ Phản Hư viên mãn đều không thể chịu nổi áp lực khi cố làm ra vẻ ở trước mặt Huyền Khánh. "Thanh Nguyệt tông Trì Dương tham kiến Thẩm tông chủ." Sau khi thu một màn
: này vào đáy mặt, danh xưng
tông chủ vốn luôn làm Trì
: Dương cảm thấy có phần khó xử kia, đã trở nên thuận miệng hơn rất nhiều.
_ Ngay cả Huyền Khánh cũng
công nhận thân phận của đối
' phương rồi, chẳng lẽ mặt mũi của ông ấy còn có thể lớn hơn Huyền Khánh?

Bạn cần đăng nhập để bình luận