Hắc Oa

Q6 - Chương 246: Đủng đỉnh mà khảng khái. (2)

“ Nghe nói anh muốn tìm tôi, sáng nay tôi phải tham gia một lễ ký kết, 9 giờ 30 tôi phải tới hội trường chào đón lãnh đạo, cho nên chúng ta chỉ có nửa tiếng, rất xin lỗi, nếu thời gian không đủ, hẹn anh vào buổi tối ... Món Bách hoa tranh diễm của anh thực sự làm người ta chấn động, em gái tôi tới sau chỉ được xem ảnh, trách tôi rất lâu.”

Tuy đối phương xem đồng hồ, lời nói không phải là kiếm cớ, khá thân thiện làm Giản Phàm nhẹ nhõm hơn không ít:” Chỉ chút tài nghệ nhỏ, để hôm khác tôi đích thân làm cho ông một bữa ... Hôm nay tôi tới đây không phải vì chuyện ăn uống, mà vì chuyện ông sắp tham gia, 5 phút là đủ rồi.”

“ Anh nói lễ ký kết sao?” Giản Hoài Ngọc ngạc nhiên:

Giản Phàm khẽ gật đầu lấy ảnh trong túi sách ra:” Tôi sẽ nói ngắn gọn vậy, đây là Thân Bình An, Ngô Đích một là cổ đông, một là tổng giám hạng mục đúng không?”

“ Đúng, là họ.” Giản Hoài Ngọc gật đầu:

Giản Phàm dần dần bảy một loạt ảnh ra:” Tiếp theo lời tôi nói tới từ phía cảnh sát, ông biết tôi là cựu cảnh sát, hai người này là Hàn Công Lập, Khổng Tân Cương, chúng bắt cóc một cô gái đáng thương tên Sở Tú Nữ. Tôi nghĩ ông biết, cô ấy là tổng giám đốc Tân Thế Giới, người kế thừa duy nhất, mục đích là vì chiếm đoạt tài sản chúng bất chấp thủ đoạn độc ác ti tiện nhất, may mà chúng không thành công, cô gái ấy còn sống.”

Giản Hoài Ngọc nắm bắt khá nhanh: “ Ý anh nói là Thân Bình An làm chuyện đó?”

“ Đúng, chính là hắn, tuy giờ chứng cứ còn chưa đủ, nhưng cơ bản xác định là nghi phạm trọng đại ... Chúng ta còn có người quen chung là Lý Uy, ông ấy có thể nói cho ông biết Thân Bình An là ai, tám năm trước có vụ án giết người cướp đồ cổ, tên sát thủ được thuê là Khổng Tân Cường, giết hai mạng người, cổ vật được Thân Bình An bán cho Lý Uy, đổi lấy 200 vạn tiền mặt và vay 400 vạn vốn lưu động, có chứng cứ, có Lý Uy làm chứng ... Cho dù ông không tin chuyện đó, 8 năm sau, tức là hôm nay cùng một tên sát thủ, lại làm chuyện khiến Thân Bình An có lợi ích lớn nhất, ông thấy loại người này có thể hợp tác sao?”

Giản Hoài Ngọc không trả lời, đan hai tay vào nhau, mày nhíu lại như đang châm chước lời của Giản Phàm. “ Tôi nghĩ người làm ăn nên xét nguy hiểm trước chứ không phải lợi nhuận, tôi tin ngài không thể không biết gì về đối tác tương lai. Thân Bình An dính líu tới mưu sát, đánh bạc, giam giữ trái phép và rửa tiền, ông thực sự yên tâm hợp tác với loại người đó?” Giản Phàm kết thúc, đợi phản ứng của đối phương:

Giản Hoài Ngọc tỏ ra bình tĩnh:” Anh tới đây vì chuyện này?”

“ Đúng!” Giản Phàm gật đầu:

“ Chuyện này tôi có biết một chút ..” Giản Hoài Ngọc điều chỉnh laptop về phía Giản Phàm, chính là kiệt tác của y trên mạng:” Anh cũng là người làm ăn, vậy tôi hỏi, thương nhân thành công nhất trên thế giới là gì không?”

“ Hẳn là người Do Thái, bọn họ vì kinh doanh mà sống, đúng không? Chẳng phải có câu 80% tài sản nằm trong tay người Do Thái sao?”

“ Ha ha ha, không đúng.” Giản Hoài Ngọc khẽ lắc ngón trỏ: “ Là người Trung Quốc, hay còn gọi là quan thương, anh rất thông minh, Lý Uy từng nhắc tới anh, nhưng thông minh và sáng suốt là hai khái niệm khác nhau, tôi nói hạng mục này tôi căn bản không bỏ ra đồng nào, hơn nữa cũng không phải do tôi đầu tư, anh có tin không?”

Tất nhiên là không tin, Giản Phàm hồ nghi lắc đầu, kỳ thực cũng hiểu cái tầng cấp này khác mình quá xa, quá nhiều chuyện y không thể dùng lối suy nghĩ của bách tính bình dân mà suy luận. “ Không ai tin hết, có điều là thật, Giản gia xưa nay chỉ làm thực nghiệp, sẽ không đi ngược lại tôn chỉ đó, giờ sản nghiệp địa ốc trong nước là chuyện làm ăn một vốn vạn lợi, thế nên trừ khi quan thương câu kết, nếu không chẳng ai nuốt trôi được, nhất là người ngoài như tôi, có tiền cũng không thể nhảy vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận