Hắc Oa

Q5 - Chương 262: Tình này phải nói ra sao. (2)

“ A, thì ra là vị ở cục tư pháp, bị Đường Thụ Thanh khai ra, hình như liên quan tới việc bảo lãnh cho Tề Thụ Dân ra tù sớm, còn liên quan tới việc nhận hối lộ, sao lại chuyển tới chỗ chúng ta nhỉ ?” Cảnh Văn Tú đơn thuần là người ngoài cuộc bình luận, không thấy Giản Phàm trả lời, quay sang thấy vẻ mặt y có chút thất thần: “ Sao, thân thích của anh à?”

“ Cô thấy tôi giống người có phúc phận như vậy không?” Giản Phàm cười gượng gạo, cúi xuống dọn dẹp đồ đạc, Dương Công Uy sa lưới là điều y dự đoán trước từ lâu, chẳng ngạc nhiên, nhưng y lo nhất là Dương Hồng Hạnh không chịu nổi sự đả kích và khinh bỉ của thế tục, không biết lúc này cô ấy thế nào, y không thể ở lại nơi này nữa:

“ Anh làm sao thế?” Cảnh Văn Tú phát hiện Giản Phàm rất bất thương:

“ Tôi phải đi ... Cám ơn cô giúp đỡ, có cơ hội, tôi nhất đích thân mời cô một bữa. “ Cảnh Văn Tú ngạc nhiên: “ Đi, vụ án chưa kết thúc, sao anh có thể tùy tiện đi được chứ.”

“ Cô sai rồi, tổ chuyên án mong tôi đi mà chẳng được.” Giản Phàm cười đi ra khỏi văn phòng, bước chân gấp gáp chạy dọc hành lang, kệ tiếng gọi của Cảnh Văn Tú đằng sau:

….. ….. “ Tiểu Giản, nào nào, ngồi đi, tôi đang muốn tìm cậu.”

Chủ nhiệm Nghiêm ngồi sau cái bàn chất đầy hồ sơ, nghe tiếng gõ cửa ngẩng đầu nhìn Giản Phàm đi vào, đây là chàng trai ít tuổi nhất tổ chuyên án, nhưng làm người ta thích nhất, vốn nghĩ cảnh sát cơ sở trẻ tuổi, lập công lớn, thế nào cũng rất kiêu ngạo, hóa ra ngược lại, là chàng trai nhiệt tình gặp ai cũng cười, việc gì cũng làm, rất chăm chỉ chịu khó mà không than vãn, ai mà không thích cho được. Giống như bây giờ, Giản Phàm miệng tươi cười, trước khi ngồi xuống còn chú ý cái cốc trên bàn lãnh đạo, chạy đi lấy thêm nước sôi mới xuống một bên ghế sô pha, hai mắt nhìn thẳng, giống đợi nghe giáo huấn. “ Tiểu Giản, chuyện này quan trọng lắm, đây là lời khai mới lấy được tối qua, cho cậu hai phút để xem.” Chủ nhiệm Nghiêm là người nhanh nhẹn dứt khoát, ít vòng vèo, trước tiên đưa một bản hồ sơ tới cho Giản Phàm:

Giản Phàm vốn tới xin rời đi, giờ tạm thời nuốt vào, xem lời khai của Tiêu Minh Vũ, dưới ánh mắt chăm chú của chủ nhiệm Nghiêm, cẩn thận trả lại, bình tĩnh nói:” Chuyện này không thể nào.”

“ Hối lộ 5000 USD, tuy không lớn, cũng không phải nhỏ ... Thời gian, địa điểm, nguyên nhân hối lộ đều viết rõ ràng.” Chủ nhiệm Nghiêm mặt trầm xuống, là loại thái độ với phần tử xấu trà trộn vào đội ngũ cách mạng:

“ 5000 USD tương đương với gần 2 năm tiền lương của tôi rồi, tôi muốn tặng cũng không có nổi, hơn nữa tôi cũng không cần thiết phải làm thế. Tiêu Minh Vũ rõ ràng nói dối, tôi là người tiếp nhận vụ án Phân cục Tấn Nguyên, ông ta ngã ở vụ án này, cho nên lòng mang thù hận, cố ý báo thù ... Tôi xem mấy khẩu cung trước đó của ông ta rồi, chủ nhiệm không thấy ông ta cũng đẩy hết trách nhiệm lên cho Ngô Đích sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận