Hắc Oa

Q6 - Chương 187: Cười nói giải huyền cơ. (2)

Chủ nhiệm Điêu cứng họng rồi thực sự rồi, đồng thời hơi chút thất vọng nữa. Dương Phong tâm tư tỉ mỉ, tựa hồ từ quan hệ giữa Giản Phàm, Sở Tú Nữ và bạn trai cũ sinh liên tưởng, nghi ngờ hỏi: “ Còn có vấn đề nữa, Giản Phàm, theo lối tư duy của anh là liên quan tới phân phối tài sản, vậy tôi hỏi anh, người dính líu rất nhiều, Viên Kỷ Bình , Sở Hỉ Phong, Sở Vũ Phi thậm chí còn nghi phạm chúng ta chưa nắm rõ được, vì sao anh biết là Lưu Siêu Thăng? Nhìn bề ngoài hắn đâu có liên quan gì?”

Hỏi hay lắm, chủ nhiệm Điêu thầm khen, nghe một cái cũng nghi Giản Phàm mượn chuyện công làm việc tư. Nhưng Giản Phàm chẳng có chút xấu hổ hay lúng túng nào, chỉ ba tên đồng bọn: “ Vương Kiên, nói đi, cho họ khâm phục khẩu phục, cơ hội của cậu đấy.”

Cái gì, chủ nhiệm Điêu nhìn chàng trai non choẹt, mặt mày thật thà, bị Giản Phàm điểm danh một cái khẩn trương đứng dậy kính lễ, ngập ngừng nói không ra, chủ nhiệm Điêu mất kiên nhẫn: “ Ngồi xuống, nói thẳng đi.”

“ Là thế này, chúng tôi không chỉ tìm mỗi mình hắn, mà đem toàn bộ người tham gia tang lễ Sở Thành Nhiên vào một danh sách, sau đó gửi tin nhắn cho bọn họ, nội dung thế này. ‘ anh X, tôi có di chúc cuối cùng của Sở Thành Nhiên, không biết anh có hứng thú không?’ Chúng tôi gửi cho hơn 120 người, tiền bối … À là anh Giản Phàm nói, người không liên quan chỉ coi là trò đùa, không thèm để ý, còn kẻ có liên quan thế nào cũng bất an .... Tiếp đó, là bước thứ hai.” Vương Kiên mới đầu nói còn có chút ngập ngừng, càng nói thấy chủ nhiệm Điêu, Dương Phong, Lão Mạnh đều nhìn không chớp, cảm giác hết sức thành tựu, cố ý dừng lại nhử mồi:

“ Bước tiếp theo là gì? “ Dương Phong bực mình thúc giục:

“ Vẫn là gửi tin, gọi điện, giải quyết vấn đề băn khoăn giữ tin hay không của kẻ có liên quan, lấy chuyện người kế thừa của Sở gia ra nói, không tin cũng phải tin, tin rồi sẽ chột dạ, chột dạ sẽ nhảy ra, kết quả có kẻ nhảy ra thật.” Vương Kiên hết sức tự hào về thành tựu đầu đời:

“ Ha ha ha, đơn giản thế thôi à?” Dương Phong bật cười, thủ đoạn như trò chơi trẻ con vậy, thế mà nghi phạm cũng bị lừa:

“ Mẹ nó! Nói đơn giản thì sao anh không thử xem nào, ngồi bốc phét làm gì? “ Tiêu Thành Cương thấy công sức bị xem thường, chẳng khách khí gì đốp chát luôn, suốt cả chiều ngồi bấm tin nhắn gãy ngón tay rồi sàng lọc đối tượng chia từng nhóm tránh trùng chứ đùa đâu:

Chủ nhiệm Điêu trừng mắt một cái, Dương Phong đỏ mặt im re, Tần Cao Phong thì bợp đầu Tiêu Thành Cương, Lão Mạnh lão thành cẩn thận hỏi: “ Chỉ có một kẻ nhảy ra thôi à?”

“ Suốt cả chiều gửi hơn 200 tin nhắn, gọi mấy chục cuộc điện thoại, giờ tôi nghe đau tai. “ Vương Kiên kể khổ khoe công: “ Người nghe ngóng không ít, nhưng thực sự có hứng thú thì chỉ có hai người, người còn lại là Cảnh Duệ Uyên, hẹn mai gặp mặt.”

“ Cảnh Duệ Uyên của văn phòng luật sư Đại Hằng sao?” Dương Phong hồ nghi lẩm bẩm: “ Nghe quen quen nhỉ?”

Giản Phàm nhắc nhớ: “ Anh Dương, anh quên rồi à, camera giám sát ngày 28 tháng 9 do anh lấy đó.”

-“Đúng rồi, nghi phạm tới tòa nhà Chương Điện, đúng rồi, đúng rồi, sao tôi thấy quen, văn phòng luật sư Đại Hằng ở đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận