Hắc Oa

Chương 163: Có người chú ý

Đường Đại Đầu cùng Giản Phàm chia hai ngả lái chiếc Honda mini màu đỏ, luồn lách trái phải, vòng qua đường Trường Trì, tới đường Ngũ Nhất, cách ngã tư không xa có thể thấy tấm biển màu sắc "Hộp đêm Thịnh Đường!"
Không phải ở đường chính, lối đi vào không rộng lắm, nhưng chỉ cần đi vài trăm mét là thấy bãi độ xe rất rộng, sau bãi đỗ xe là kiến trúc Châu Âu cao 14 tầng, đèn led quảng cáo nhấp nháy, các loại xe đỗ trong bãi đã có bốn hàng, khi đầy khách sân trong sân ngoài có thể đổ 200 chiếc xe, cần 4 đến 5 bảo an trông coi. Đây không phải hộp đêm có sớm nhất ở Đại Nguyên, cũng không phải là cái lớn nhất, nhưng người trong nghề đều biết, đây là cái đắt nhất. Đắt không phải vấn đề, nhưng đắt mà người ta ùn ùn kéo tới thì là vấn đề, chứng tỏ người kinh doanh có nhãn quang độc đáo. Đường Đại Đầu quá thông thuộc nơi này, đỗ xe ở cửa, nữ nhân mặc Âu phục sẫm màu đi xuống, tươi cười chào hỏi nữ nhân đi ra đi vào, với ai cũng thân thiết, vịn cửa xe hỏi:
"Này Đường Đại Đầu, tiểu soái ca đó là ai, giới thiệu cho các chị em đi."
"Ài, sắp lập hạ tới nơi rồi mà cô còn động lòng xuân à? Tôi nói này Nam Nam, có phải phía dưới ngứa quá rồi không, cả cớm cũng muốn. Cho cô biết, đám cớm đó là loại gì, ăn uống miễn phí, tiền đút túi, còn chê cô quá rộng, đút vào không thoải mái, hiểu không?"
Đường Đại Đầu bực mình ngồi vào ghế phụ lái:
Vốn có chuyện cầu tới người ta mới đưa theo cô gái sạch nhất của Thịnh Đường, chuẩn bị quyến rũ tiểu cảnh sát chơi, kéo gần khoảng cách, có điều không dùng tới, không dùng thì qua cầu rút ván. Câu này tức thì khiến cô gái đang cười tủm tỉm dựng mày lên, giơ ngón giữa với Đường Đại Đầu rồi hầm hầm bỏ đi. Nam nhân thèm nữ nhân không ít, nữ nhân thèm nam nhân cũng chẳng phải ít, Đường Đại Đầu lạ gì đám chị em ở Thịnh Đường, thích tiền thích trai đẹp, gặp người vừa ý, sẵn sàng hiến thân. Cười vài tiếng lái xe rời hộp đêm, vòng qua vài con phố tới tiểu khu Tụ Thúy Uyển, vừa huýt sáo vừa lái vòng vèo qua những tòa nhà chung cư thẳng đứng, gọi cửa rồi đi thẳng lên lầu, xem ra chuyên môn tới đây. Người mở cửa là anh rể mà Đường Đại Đầu suốt ngày treo bên mép, anh rể tên Lý Uy, hai người mang tới cảm giác khác biệt hết sức rõ ràng, Đường Đại Đầu đứng từ xa người ta đã ngửi thấy mùi lưu manh vô lại, còn người anh rể này thì hết sức nho nhã, đeo kinh gọng vàng, vóc người thanh thoát, lưng thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận