Hắc Oa

Q6 - Chương 131: Chết cũng có năm bảy loại. (2)

Đoàn người Giản Phàm tới không sớm không muộn, gần như lúc khách đã tới đủ, sự chú ý trước tiên đặt lên tấm di ảnh, Sở Thành Nhiên, hưởng dương 56 tuổi, bức ảnh tóc vẫn còn đen nhánh, ánh mắt có thần, môi cười nhẹ, không thua vị lãnh đạo nào. Chẳng có gì đáng xem, người chết rồi. Giản Phàm thầm nhủ trong lòng, ánh mắt chiếu sang gia quyến bên cạnh, mẹ kế dịu dàng động lòng người, còn phong vận hơn Sở Tú Nữ mấy phần, tay dắt đứa bé trai kháu khỉnh 5, 6 tuổi, gương mặt buồn thảm làm người ta … chảy nước dãi, quả phụ phải như thế chứ. “ Đó là bà Lý Uyển Như, nhiều hơn giám đốc Sở hai tuổi, bên cạnh là công tử Sở Dĩnh, năm nay năm tuổi.” Trương Vân đi sau khẽ giới thiệu:

“ Ừm, trong không tệ, Lão Sở thật có diễm phúc.”

Giản Phàm lời lưu manh, nhưng vẻ mặt trang trọng, dẫn Trương Vân, Hứa Nhạc Sơn tới trước di ảnh khom người, sau đó được gia quyến khom người đáp lại, khi đi qua Sở Tú Nữ khóc tới sưng húp mắt, mặt thê lương, nghe thấy một câu: Cám ơn, xin nhờ anh. Dân gian có câu “nữ tưởng tiếu, nhất thân hiếu *”, Dung mạo của Sở Tú Nữ đã rất xinh đẹp động lòng người, lúc này mặc bộ đồ tang đen, đôi mắt ngân ngấn nước, có thêm sự yếu đuối đáng thương làm nam nhân muốn che chở. Đoán chừng nói chuyện kinh doanh, Giản Phàm khẽ gật đầu theo nhân viên tang lễ chỉ chỗ, đứng cách đó không xa. “ Kia là ai?” Giản Phàm chỉ một nam tử mặc cảnh phục, tuổi trên 40, bộ dạng trông có vẻ đường hoàng, dù không đường hoàng, mặc bộ trang phục đó lên trông thành đường hoàng:

“ Cục trưởng phân cục ba, Hậu Khiếu Dũng, chí giao tổng giám đốc cũ, các anh cùng hệ thống mà anh không nhạn ra à?” Trương Vân ngạc nhiên:

“ Người mặc trang phục này nhiều lắm, làm sao tôi biết hết.” Giản Phàm lắc đầu, y chỉ cắm mặt phá án, rất ít quan tâm tới mối quan hệ trong hệ thống:

“ Nhưng bọn họ đều biết anh.”

Chuyện đó thì không có gì lạ, cảnh sát Đại Nguyên mà chưa từng nghe tên Giản Phàm là rất hiếm. Đang nói chuyện lại thấy người quen, một đoàn hình như đều quen, đầu tiên là vị béo vô cùng, đi như lết, Giản Phàm nhận ra đó là Chủ tịch Trần, từng tới Đệ nhất oa ăn, còn bị y xẻo hơn trăm đồng, còn vài người nữa thuộc hiệp hội ẩm thực. Khiến Giản Phàm nhíu mày là Tương Cửu Đỉnh, Trương Khải, theo sau nữa còn có luật sư Cảnh Duệ Uyên, đám người này sao lại dính líu tới nhau nhỉ? Đột nhiên nhìn thấy nhiều người quen như vậy làm Giản Phàm nghĩ tới một người nên xuất hiện nhưng vừa vặn không thể xuất hiện ở đây, nếu không sẽ thành tâm điểm chú ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận