Hắc Oa

Q5 - Chương 238: Cuộc quyết đấu cuối cùng. (10)

“ A ... “ Một tiếng kêu điên cuồng, người phục kích cũng nghe thấy âm thanh như con thú cùng đường đang cắn xé, Tề Thụ Dân mặt mày vặn vẹo, dẫm chân rút súng bắn bừa bãi ra ngoài cửa sổ. Thấy kẻ này đã nổi điên, Giản Phàm tắt điện thoại, nằm trong bụi cỏ nhìn cái xe cách mình ba mươi mét, trầm giọng nói:” Chú Trần, cho hắn một phát nữa.”

Đoàng! Bánh xe bên phải nổ tung, xe chòng trành ngiêng đi, tiếng súng từ trong xe im bặt. “ Chuẩn bị dùng hỏa lực áp chế, ép hắn ra.” Trong bộ đàm truyền ra mệnh lệnh chỉ huy của Trần Thập Toàn:

Đội hình 2 + 2 + 1 từ ba phương hướng bao vây, bắn tỉa nấm ở trên cao, sau lưng là xe cảnh sát cuốn theo cát vàng kéo tới, trong bộ đàm truyền tới báo cáo của các tổ, người chỉ huy là cục trưởng Lương Cảnh Đức, đang thúc giục tiếp viện mau chóng tới nơi ... Còn ở bãi săn, sáu khẩu súng đồng loạt chĩa vào con mồi, ba nghi phạm rụt đầu trong xe, hồi lâu không có động tĩnh. “ Nổ súng.”

Trần Thập Toàn nhìn mục tiêu qua ống nhòm súng bắn tỉa ra lệnh, tức thì năm khấu súng liên tục bắn vào chiếc xe Toyota im lìm, kính vỡ toang, đốm lửa tóe lên, thân xe thủng lỗ chỗ. Đây là trấn áp bằng sự chênh lệch vũ lực, đập tan tâm lý kháng cự của nghi phạm, Trần Thập Toàn nhìn mục tiêu như đồ trong túi, súng nhắm chuẩn vào bên cửa xe, không biết kẻ nào sẽ nhảy ra đầu tiên, dù kẻ nào chăng nữa thì ở khoảng cách hơn trăm mét, ông ta không bao giờ bắn trượt. Có lẽ bọn chúng căn bản không dám ra, thêm vài phút nữa đại đội nhân mã tới nơi, khi đó dù là Kim Cương tái thế cũng không thoát được khỏi vận mệnh bị bắt. 5 khẩu súng tầm gần có 3 khẩu 54 và 77, hai khẩu tiểu liên hai bên, phụ trách áp chế, tiểu liên nổ súng tạch tạch tạch liên hồi trút vào xe, đối với loại tội phạm này chưa bao giờ cần nói tới nhân từ, nếu không phải muốn giữ còn sống và đồ cổ giá trị, e là đã bắn chết tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận