Hắc Oa

Q6 - Chương 074: Chợt tình giấc mộng. (2)

Hứa Nhạc Sơn không tiếp chuyện, trong mắt ông ta, nha đầu này thuộc loại chỉ thích làm lớn, bụng đầy học vấn quản lý ẩm thực, nhưng mà ốp quả trứng cũng làm không xong. Bị tổng giám đốc cũ đưa ra nước ngoài từ khi còn nhỏ, bồi dưỡng thành người chuối rồi, về nước điều hành Tân Thế Giới cũng là bất đắc dĩ, loại tiểu thư nhà giàu này, mùa hè nằm ở bãi biển Hawaii, yêu đương chơi bời mới là lý tưởng. “ Chú Hứa, Vân Vân, ở nhà đều nhờ hai người, tôi xem báo cáo hàng ngày rồi, tăng trưởng không ít làm tốt lắm.” Sở Tú Nữ rất hưng phấn, không tiếc lời khen ngợi, đối với kỳ tích sau khi thị trưởng thu hẹp mà doanh thu không giảm còn tăng này, nói cho cùng là nhờ mình mà ra, khó tránh khỏi vài phần đắc ý, ảo diệu trong đó tất nhiên liên quan tới bản hợp đồng với Thực Thượng:

“ Tổng giám đốc, còn phải khách khí với tôi sao, về chuyện này tôi phải báo cáo chi tiết một chút. “ Hứa Nhạc Sơn khiêm tốn một câu, giọng nói như còn vài phần khó xử:

Sở Tú Nữ xua tay cắt ngang, vài phần thành tựu nói: “ Về công ty đã, sắp trưa rồi, đáng lẽ còn tới Malaysia chơi vài ngày cơ, nhưng xem báo cáo tháng vừa rồi không nhịn được nữa, tôi đáp chuyến bay này là muốn về xem rốt cuộc ở nhà thành thế nào rồi, hai người nhất định chuẩn bị cho tôi niềm vui bất ngờ hả?”

“ Có vui, có bất ngờ.” Trương Vân gượng gạo nói, dường như để lại đường lui:

“ Được, buổi trưa ăn cơm, buổi chiều họp, xem ra không ảnh hưởng tới hệ số thưởng nửa đầu năm nay rồi.” Sở Tú Nữ tâm tình rất tốt, không nhận ra có gì khác thường, ngồi thẳng lên:

Hứa Nhạc Sơn ngồi ở ghế sau mấp máy môi mấy lần, quyết định không làm hỏng hứng chí của tổng giám đốc, ài dù sao chiều họp rồi, để nha đầu này vui thêm chút nữa đi. Còn chưa tới giờ cao điểm tan ca, may không gặp phải tắc đường, thuận lợi về tới Tân Thế Giới, xách va ly gọi bảo an đưa lên lầu, Hứa Nhạc Sơn đi nhanh theo bước chân có chút nóng lòng của Sở Tú Nữ. 11 giờ trưa, Sở Tú Nữ còn nghĩ nhà ăn lúc này mới chuẩn bị tiếp khách thôi, vậy mà cách lớp kính dày đã thấy loáng thoáng bóng người, khách đầy tới 3,4 thành rồi, mừng rỡ nhìn hai vị giám đốc tán thưởng. Hứa Nhạc Sơn giải thích: “ Bây giờ thanh niên lười không ăn sáng nhiều lắm, đặc biệt là nhân viên làm trong tòa nhà văn phòng, nhiều người hơn 10 giờ đã tới, giờ thì không cần lo vắng khách nữa, giá tăng lên mà không thấy người giảm đi.”

“ Thế sao? Tốt vậy cơ à?” Sở Tú Nữ hớn ha hớn hở, không nhận ra Hứa Nhạc Sơn nói chuyện vui mà mặt lại chẳng mấy vui vẻ, đi thẳng vào nhà ăn:

Đồ uống, khay quả xếp ba tầng, lê vàng, táo trắng, dưa hấu đỏ, phối thêm chuối lựa chọn cản thận, cùng với hơi mát trong phòng, tức thì làm người dễ chịu thêm vài phần. Sở Tú NỮ cưỡi ngựa xem hoa đi qua các bàn, đĩa hoa quả xếp thành hình hoa đẹp đẽ, bao quanh hoa quả là màu xanh đẹp mắt, nhìn kỹ té ra là vỏ dưa hấu khắc thành hình cánh hoa, thủ pháp tiết kiệm thế này đoán chừng chỉ ông chủ Thực Thượng nghĩ ra. Đẹp thì đẹp đấy, nhưng lượng thì ít đi, so với trước kia Tân Thế Giới để nguyên quả thì cao cấp hơn một bậc mà giảm nguyên liệu, cái lợi hay nhất Sở Tú Nữ nhìn ra là chống lãng phí, bớt đám thực khách cơm no rượu say cắn một miếng rồi vứt lên bàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận