Hắc Oa

Q5 - Chương 257: Tiếng sấm vô thanh. (4)

“ Đúng rồi. “ Tề Thụ Dân tặc lưỡi có vẻ tiếc vì không có phần trong vụ án oanh động đó:

“ Tao giả thiết quá trình gây án, để bậc thầy tội phạm chỉ giáo nhé.” Giản Phàm và Tề Thụ Dân cười hiểu ý, đây là cách tỏ thái độ không rõ ràng: “ Tiếp theo đề tài vừa rồi, 14 năm trước, vụ án buôn lậu cổ vật 323 kết thúc ở Đại Đồng, bắt mày, Lý Tam Trụ, Trần Cửu Văn, Trịnh Thành Thắng, nhưng tao nghĩ khi đó chưa bắt hết, lọt một nhân vật trọng yếu, người này đem tin về Vân Thành, nếu không với điều kiện thông tin thời bấy giờ, tin tức không thể truyền đi nhanh như vậy ... Xem nào, là Đồng Cô Sơn, đúng chứ.”

“ Đúng. “ Tề Thụ Dân không tỏ ra quá hứng thú với chuyện không phải của mình, chỉ thuận miệng nói:

“ Tề Viên Dân sau khi hay tin dẫn tàn dư của mày và người của hắn tới Đại Nguyên tìm Đường Thụ Thanh, mày và Đồng Cô Sơn như hình với bóng, nên anh mày biết chuyện giữa mày và Đường Thụ Thanh. Chiều ngày 21, anh mày vào Phân cục Tấn Nguyên, tao vốn cho rằng hắn đi tìm ai, nhưng mà sau thấy không phải, hắn đi an bài an bài người kia nấp trong phân cục, chuẩn bị thực hiện vụ trộm.”

Tề Thụ Dân hơi nhướng mắt lên, tựa hồ ngạc nhiên chi tiết này bị người ta biết. “ 20 giờ ngày hôm đó, Tiết Kiến Đình lái xe chở Đồng Cô Sơn, Tôn Trọng Văn đi đón Đường Thụ Thanh, do cô ta phụ trách dụ Tằng Quốc Vĩ ra. Có lẽ tao có thể lớn gan suy đoán một chút, do Lý Uy thầm yêu vợ Tằng Quốc Vĩ, quan hệ giữa Đường Thụ Thanh và chồng không tốt, giận lây sang Tằng Quốc Vĩ đó là điều có thể hiểu. Về sau con gái Tằng Quốc Vĩ vào Thịnh Đường làm việc để tìm kiếm chứng cứ phạm tội của Đường Thụ Thanh cũng nói lên điểm này ... Sau khi dụ Tằng Quốc Vĩ ra, Đồng Cô Sơn bất ngờ ra tay đánh gục Tằng Quốc Vĩ, lấy chìa khóa, rời khỏi tiểu khu thì Đường Thụ Thanh xuống xe, sau đó tới Phân cục Tấn Nguyên ăn trộm ... Kế hoạch tỉ mỉ đấy, nhưng căn bản không cần rắc rối vì Kiều Tiểu Ba tự ý rời bỏ vị trí, nên bọn mày nghênh ngang mà vào chẳng gặp vấn đề gì.” Những tình tiết này diễn lại ở trong đầu Giản Phàm không biết bao lần, nói không vấp chút nào:

Tề Thụ Dân giờ mới có chút hứng thú, hơi ngả người tới:” Đúng.”

“ Giờ nói tới tên trộm kia, nghĩ đơn giản thôi, người này phải được cả mày lẫn anh mày tín nhiệm, thân thủ phải mẫn tiệp, khi đó nếu xảy ra chuyện có thể bỏ trốn, dám ra tay với cảnh sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận