Hắc Oa

Q6 - Chương 075: Chợt tình giấc mộng. (3)

“ Không chỉ đậu hũ, cả sữa đậu, váng đậu, đậu hũ khô, đều có thể làm ra, khi tổng giám đốc không ở nhà, Giản Phàm kiến nghị bán đồ ăn sáng ở đây, lấy hình thức thuê theo ngày cho họ thuê địa điểm, đồ ăn sáng bán tới 10 giờ, vừa vặn tới giờ kinh doanh của chúng ta.” Trương Vân nói thêm: “ Kinh doanh cũng tốt, dù sao chúng ta có vị trí trời ưu đãi mà.”

Sở Tú Nữ cảm thấy mình thiệt thòi, nhìn Hứa Nhạc Sơn ngượng ngùng như phạm lỗi, không đành lòng trách: “ Không sao, anh ta mở đường cho chúng ta, anh ta làm càng tốt, chúng ta học càng nhanh ... Mai tôi đi tìm anh ta, nếu còn dám giới hạn lượng cung ứng thịt ngâm sẽ không cho thuê chỗ nữa.”

Tổng thể mà nói, Sở Tú Nữ rất vui vẻ, không chỉ nhìn thấy doanh thu trên báo cáo tăng lên, mà còn có thay đổi thực chất ở Tân Thế Giới. Đích thân cô kiểm chứng rồi, cảm giác rất tốt, mọi người ăn xong thì nhà hàng sắp chật kín, phục vụ viên bận bịu mướt mồ hôi. Sở Tú Nữ cũng thích cảnh tượng nhộn nhịp này, rời tầng hai, không lên lầu mà xuống, xem nơi bán đồ ăn nhanh thế nào. Sảnh ăn nhanh vốn kinh doanh không tệ, bây giờ càng thịnh vượng, bàn nhỏ bên cửa sổ, bàn to giữa phòng, bàn nào cũng chật kín, vậy mà thực khách vẫn ra vào không ít, tiếng người cười nói ồn ã, bãi đỗ xe bên ngoài không còn chỗ nữa rồi, bảo an chạy đi chạy lại bố trí chỗ cho khách. “ Thôi, không phải xem nữa, Tiểu Vân, thông báo chiều 3 giờ họp, tôi nghỉ ngơi một lúc. “ Sở Tú Nữ mỉm cười, không định chen vào góp vui nữa, nhìn cảnh náo nhiệt này đủ thỏa mãn rồi, bước chân ưu nhã lên lầu, điều này chứng tỏ hợp tác với Thực Thượng là chính xác:

“ Chú Hứa, sao chú không nói.” Trương Vân đứng tại chỗ nhìn bóng lưng tổng giám đốc thì thầm:

“ Sao cô không nói?” Hứa Nhạc Sơn ném gánh nặng trở lại:

“ Nhìn chị ấy vui như vậy, không đành lòng, vả lại tôi nói để bị mắng à, sợ tổng giám đốc mà biết thì nổi điên mất.” Trương Vân có chút hậm hực lẩm bẩm:

Hứa Nhạc Sơn nhìn cô gái trẻ dung mạo khá xinh xắn này, bằng cấp cao, kinh nghiệm, tinh minh giỏi giang, làm việc nhiệt tình tỉ mỉ chịu khó, nhưng so với vị ông chủ Giản mặt xẹo còn quá non: “ Thôi, chiều họp, còn sợ không có ai nói hay sao, lúc đó khẳng định loạn lắm, cô nên chuẩn bị tư tưởng ... Họ đều đợi cười tổng giám đốc mà.”

Cả buổi trưa thấp tha thấp thỏm, Hứa Nhạc Sơn không ngủ ngon, hợp tác có một tháng thôi mà cảm giác kiệt sức rồi, đợi đến giờ tới phòng họp ở tầng 6, Trương Vân tinh lực dư thừa đã an vị. Vị trí Viên Kỷ Bình vẫn để trống, người thì ra rồi, nhưng chưa có kết luận cuối cùng, chưa đi làm, vị phó tổng đó vốn là lái xe của tổng giám đốc trước, từng bước đi lên, uy tín trong công ty còn hơn Sở Tú Nữ vài phần. Tiếp tới là một nữ nhân phong tư trác tuyệt tuổi trên 30 gần 40, ngồi cách cả cái bàn tròn mà Hứa Nhạc Sơn còn ngửi thấy mùi nước hoa, đó là Mỹ Thế Quân, phụ trách khu spa, nghe đồn có quan hệ với phó tổng Viên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận