Hắc Oa

Chương 162: Không phải cái gì cũng cầm bừa được

Huấn luyện viên Trần lắc đầu cáo từ, Giản Phàm đội mũ cảnh sát lên, cứ nhìn cái đầu cực lớn của Đường Đại Đầu là buồn cười không nhịn được:
"Đường Đại Đầu, anh lại thuận đường đi qua đây đấy à?"
Mỗi lần gặp nhau, Đường Đại Đầu đều nói là thuận đường đi qua, lời nói dối rõ ràng như vậy mà hắn nói tỉnh như không, nghe Giản Phàm trêu cũng không để bụng:
"Không phải, chuyên môn tới tìm cậu."
"Tìm tôi à? Lại còn có chuyện, tôi làm sao được, bảo đội trưởng của tôi ấy."
"Tìm anh ta làm gì? Gặp ai cũng lầm lỳ, như là nợ tiền anh ta vậy. Không có chuyện gì hết, tôi rảnh tới đau trứng nên rủ cậu đi uống vài chai thôi."
"Vô vị, anh uống say rồi, tôi không biết đưa anh đi đâu."
"Vậy thì đi hát không? Hộp đêm Thịnh Đường, chị tôi kinh doanh, phòng bao vừa trang trí lại trước Tết, chắc chắn là cậu chưa đi."
Đường Đại Đầu ra sức dụ dỗ:
"Tôi trời sinh không có tế bào âm nhạc, chẳng hứng thú với cái đó."
Hai người vừa di vừa nói, Giản Phàm khéo léo từ chối, làm cảnh sát khó tránh khỏi tiếp xúc với loại người này, dù tâm lý có nghĩ thế nào cũng không thể quá thân thiết. Đội trưởng nói rồi, nên cầm tiền cứ cầm, nên trở mặt cứ trở mặt, muốn trở mặt thì đương nhiên không thể tiếp xúc quá gần gũi. Đường Đại Đầu thấp hơn Giản Phàm, thế nên phải rảo bước mới theo kịp, vẫn tích cực mời:
"Người anh em cậu cái gì cũng tốt, chỉ là như động vật đơn bào vậy, thật vô vị. Hát không phải là hát, mà kiếm vài em gái để sờ, cậu phải biết cách giải trí chứ, con người không thể sống buồn tẻ như thế."
Giản Phàm cười:
"A, mới mẻ thật, giải trí tức là kiếm gái để sờ à?"
"Còn không phải à, chữ giải trí viết thế nào? Một chữ nữ, một chữ miệng, một chứ thiên. Nối lại có thể giải thích là, kiếm một mỹ nữ, dùng miệng ca hát, hôn hít, liếm liếm, ngậm ngậm suốt cả ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận