Hắc Oa

Q6 - Chương 253: Mọi chuyện kết thúc rồi. (3)

Mấy chục năm tâm sự cùng bộc phát trong lòng, có lẽ vì sắp tha hương xứ người, có lẽ vì người chết không thể quay về, có lẽ vì mấy chục năm khổ công bỗng chốc mất hết, Thân Bình An bật khóc nức nở. Thân Hi Quý vốn muốn khuyên cha vài câu, ai ngờ mở miệng ra cũng khóc không kìm được. Hai vệ sĩ trước giờ thấy ông chủ đều sát phạt quyết đoán, vung tay hào sảng, tiền hô hậu ủng, chưa bao giờ thấy cảnh cảm lòng người như vậy. Khóc hồi lâu, Thân Hi Quý lau nước mắt: “ Cha, chúng ta đi thôi, con sẽ thường xuyên về thăm mẹ.”

“ Sau này dù cha không về được nữa, cha chết rồi nhất định mang tro cốt của cha về bên mẹ .., mẹ con luôn đợi cha, cha không thể phụ bà ấy nữa ..”

Run run đứng dậy, bước chân Thân Bình An loạng choạng, đi vài bước lại quay đầu, dưới nắng thu, gió thu, lá thu, ngôi mộ lẻ loi càng thêm nổi bật, bi thương trào dâng trong lòng, muôn vạn phần không muốn rời xa người vợ đã rời đi mười mấy năm ... Tiếng cảnh báo đột nhiên vang lên, ba bóng người từ ba phương hướng khác nhau vây người tảo mợ vào giữa, nòng súng đen xì xì chĩa tới, tiếng quát lớn làm người ta kinh sợ. “ Cảnh sát đây, không được nhúc nhích.”

Hai vệ sĩ rút súng bên hông bảo vệ cha con Thân Bình An, hai vũ cảnh ngoài nghĩa trang nghe thấy nhìn thấy, chạy vào trong/ Hành Lương Đức lái xe chắn ngang đường rút súng, vừa nhảy xuống xe giật mình, nhìn thấy Giản Phàm lẻn ra như trộm tay cầm chai rượu, Giản Phàm ra hiệu, bảo Tiểu Hành lên trước. “ Thân Bình Anh, ông đã bị bắt ... Còn hai người dùng vũ khí phi pháp kia nữa ...” Cách đó mười mấy mét, Quách Nguyên một tay cầm súng, một tay giơ phù hiệu, quát:

“ Bỏ súng xuống, nhúc nhích bắn chết.” Tiêu Thanh Cương chĩa súng lên trời "đoàng" một phát cảnh cáo:

“ Bỏ súng xuống, giơ tay lên!” Vương Minh ở bên phải bắn thêm một phát cảnh cáo, vô số lần thực thi nhiệm vụ rèn luyện ra khí thế như núi lở, hai tên vệ sĩ một tên cầm súng không vững rơi cạch xuống, chốt bảo hiểm còn chưa mở:

“ Hiểu lầm, hiểu lầm .... Các đồng chí, đều là người mình, chúng tôi là người tổng đội hậu cần vũ cảnh, nhận nhiệm vụ hộ tống hai thương nhân nước ngoài.” Hai vũ cảnh hồng hộc chạy tới hô lớn:

“ Đừng tới gần ... Chúng tôi nổ súng cảnh cáo rồi đấy.” Quách Nguyên chĩa súng vào vũ cảnh tới gần:

Người kia lập tức giơ tay, nhưng cười có vẻ khinh miệt:” Muốn bắt thương nhân nước ngoài cần cấp tỉnh phê duyệt, các anh ít nhất phải đưa ra giấy tạm giam hay bắt giữ chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận