Hắc Oa

Chương 325: Lại là một bất ngờ (2)

Có câu gặp chuyện vui, lòng sảng khoái, tâm tình của Ngô Đích hiển nhiên thể hiện rõ ràng điều đó, thế nhưng giọng điệu vẫn đặc sệt kiểu thái độ cấp trên quan tâm tới cấp dưới, Giản Phàm chỉ muốn nhanh chóng kết thúc cuộc đàm thoại khó chịu. Đúng lúc này Đường Đại Đầu đi ra, thấy Giản Phàm nói chuyện với người ta thì từ xa đã nhiệt tình lên tiếng:
"Giản Phàm, ai thế, người anh em nào vậy, giới thiệu với tôi đi, thật trùng hợp, hay là chúng ta quay vài trong uống thêm vài chén nữa."
Ngô Đích nhìn Đường Đại Đầu tướng mạo không đàng hoàng, mồm sặc sụa hơi rượu, toàn thân đầy vẻ lưu manh chợ búa thì tức thì nhíu mày tỏ vẻ khó chịu. Giản Phàm đi nhanh tới kéo tay Đường Đại Đầu đi không cho hắn tới chỗ Ngô Đích:
"Khoa trưởng Ngô, đừng để ý tới anh ta, uống nhiều quá rồi .... Anh cứ làm việc đi, tôi cáo từ trước ... Tạm biệt!"
Vừa nói tay kia Giản Phàm bịt miệng Đường Đại Đầu, đi vài bước quát khẽ:
"Im mồm, đó là lãnh đạo của chúng tôi."
Lại đi thêm vài bước nữa, Đường Đại Đầu giật tay Giản Phàm ra, không vui nói:
"Lãnh đạo thì sao nào, ghê gớm lắm à, trông như thằng ngốc Sỏa Trụ ấy."
Giản Phàm cười ha hả:
"Cực kỳ đồng ý với anh, tôi cũng thấy hắn giống Sỏa Trụ."
Lại tìm được đề tài chung, hai người cười vui vẻ, vừa tới trước xe mở cửa, Giản Phàm vẫn cảm thấy là lạ, nhớ lại từ cách ăn mặc chải chuốt lại còn xức nước hoa rất thơm ... không chỉ là đợi người, mà là hẹn hò, nghĩ thế liền quay người nhìn về phía đại sảnh vừa đúng lúc nhìn thấy chiếc taxi đỗ lại ở cửa nhà hàng, lại là một sự bất ngờ nữa, từ trên xe có một cô gái xinh đẹp bước xuống. Gió tối lồng lộng thổi tới từ sông Phần gần đó, cuốn mép váy làm cô gái vội khép chân giữ mép váy, ánh đèn đủ màu phủ lên người khiến cô gái trông như tinh linh, nhìn kỹ, chính là Dương Hồng Hạnh đã thay cảnh phục. Giản Phàm lần đầu tiên thấy ăn mặc này của Dương Hồng Hạnh, cho nên một khoảnh khắc thậm chí nghi ngờ vào mắt mình phải chăng người giống người. Trước kia Dương Hồng Hạnh dù không mặc cảnh phục thì cũng không bao giờ mặc áo không tay để vai lộ ra ngoài như vậy, càng gần như chưa thấy cô mặc váy, mà thích quần jean áo sơ mi, có phần bảo thủ một chút, có vẻ thích phong cách đơn giản khỏe khoắn hơn là điệu đà nữ tính. Vậy mà hôm nay mặc chiếc máy vàng gạo chỉ chấm gối để lộ ra cẳng chân trắng mịn, tóc tùy ý vấn sau đầu, đeo cái túi sách đỏ, không nhìn thấy mặt nhưng qua bước nhân nhẹ nhàng như chú hươu con khoan khoái đi về phía Ngô Đích đang đứng đợi, hình như rất vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận