Hắc Oa

Q6 - Chương 103: Nuối tiếc mãi mãi. (2)

Cách của Hứa Nhạc Sơn không tệ, ăn miếng trả miếng, được Sở Tú Nữ tán thưởng, cô rất muốn biết Giản Phàm sẽ phản ứng ra sao nhưng Giản Phàm không có ý kiến gì, chẳng biết là rộng lượng hay há miệng mắc quai, dù sao thì cũng không có động tĩnh, nói chính xác thì y biệt tăm rồi. Buổi chiều hôm đó ở tầng hai Tân Thế Giới, Hứa Nhạc Sơn và Trương Vân ghé tai thì thầm với nhau rất lâu, trao đổi ý kiến xong, Trương Vân lên tầng 6, lúc này Sở Tú Nữa vừa ngủ trưa dậy, từ gian nghỉ ngơi đi ra, tinh thần rất tốt: “ Tin tốt hay xấu thế?”

“ Dạ, giám đốc Hứa nói, lượng tiêu thụ của Thực Thượng đã tụt xuống dưới 5000, lại giảm thêm một đầu bếp, không biết có phải là tin tức tốt không ạ?”

Vừa đi vừa búi tóc, Sở Tú Nữ cười: “ Đương nhiên tính ... À phải rồi, mấy ngày qua Giản Phàm có quấy nhiễu cô không?”

Ý chỉ chuyện hợp đồng đã gác lại, Trương Vân lắc đầu: “ Từ ngày mùng 2 tuyên bố không hợp tác nữa thì cũng không thấy mặt anh ta đâu, tổng giám đốc, hôm đó giọng điệu anh ta đầy vẻ uy hiếp, không biết có phải lần này giận thật rồi không?”

“ Thế à? Vậy anh ta phải biến dữ hóa lành thì mới có tư cách uy hiếp người khác. “ Sở Tú Nữ vui lắm, khẩu khí cực kỳ đắc ý, trong làm ăn không có bạn bè, chỉ có lợi ích, điểm này cô luôn nắm rất chắc không để quan hệ cá nhân làm ảnh hưởng, nhớ tới chiêu sát thủ của Giản Phàm mà cô luôn khao khát: “ Vậy món thịt ngâm thì sao?”

- Vẫn tốt, miễn cưỡng cung cấp đủ, khả năng sản lượng không tăng lên được. “ Vậy quán đường Kiến Nam?”

“ Tôi có qua xem, làm ăn ngày càng tốt, danh tiếng cũng tốt, có điều dù sao chỉ là làm ăn nhỏ, nhân khẩu lưu động không nhiều, mặc dù xung quanh có 3 tiểu khu, đảm bảo được nguồn khách ổn định, đứng ở thế bất bại, nhưng chẳng thể mở rộng quy mô. Vị trí chọn không tốt.”

Sở Tú Nữ mặc dù hiện giờ đứng ngoài xem lửa cháy, nhưng hứng thú với món thịt ngâm của Giản Phàm chỉ tăng không giảm, xem thường cái tâm lý tiểu thị dân dễ hài lòng của Giản Phàm: “ Trương Vân, cô nghĩ cách cho tôi, thái độ của chúng ta là không ngại hợp tác, nhưng ... Chú ý, nhưng phải trói buộc cả kinh doanh ăn nhanh với thịt ngâm, tốt nhất là cùng chung hưởng tài nguyên. Ài, tôi thật không ngờ món thịt ngâm này quý giá như thế, rất nhiều người bạn của tôi hỏi, tôi đào được báu vật ở đâu ra.”

Trương Vân khó xử lắm, đoán chừng vì lần trước cứ trì hoãn chuyện hợp tác mãi đã chọc giận người ta rồi, giờ quay lại đàm phán, khó ăn nói, lắc đầu: “ Tổng giám đốc, chuyện này khó lắm, e cơ hội ngồi lại bàn bạc không còn nữa.”

Sở Tú Nữ không tán đồng: “ Mặt không dày thì làm ăn thế nào, có khi đợi thêm thời gian, anh ta chủ động tới tìm chúng ta, bất kể tìm cô hay tôi, chúng ta thống nhất truyền đạt ý hướng đó cho anh ta ... Tháng 7, tháng 8 mưa nhiều, đừng nói kiếm tiền, e anh ta không gánh nổi lỗ, phải rồi, bảo giám đốc Hứa ngầm tiếp xúc với đầu bếp Thực Thượng, hỏi họ có muốn chuyển sang chỗ chúng ta làm không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận