Hắc Oa

Q4 - Chương 170: Định kế trên bàn ăn. (2)

Quay lại với Giản Phàm, công bằng mà nói, tiếp nhận vụ án này là lần Giản Phàm tận tâm công tác nhất. Dù là thế Giản Phàm không phải là loại người sẽ quyên mình vì sự nghiệp, hơn một tháng qua không ít lần lợi dụng quyền uy của tổ trưởng chi huy mọi người làm việc còn mình chuồn mất, nếu không phải khống chế được dạ dày của bọn họ, e là sớm nổi loạn rồi. Hí hửng chuồn khỏi chi đội, thời tiết đầu đông, trời thì xám xịt, cây cối trơ trụi lá, khung cảnh u buồn, trong mắt chàng cảnh sát yêu đời của chúng ta chỉ thấy phong tình khác lạ. Lúc này cách giờ tan ca còn khá lâu, giao thông hết sức thuận tiện, Giản Phàm lái chiếc xe Santana 2000 vừa nghe nhạc vừa đi thẳng một mạch tới phố Phủ Tây. Tới khi nhìn thấy tấm biển "Càng nhảy càng xinh đẹp", kiếm chỗ đỗ xe, nhàn nhã đi vào trung tâm, cả bảo an và phục vụ viên đều biết quan hệ giữa cảnh sát đẹp trai và cô giáo Tương, ai nấy đều tươi cười chào hỏi. Tương Địch Giai thực sự từ chức rồi, cô nói làm là làm ngay chứ không dây dưa lằng nhằng như Giản Phàm, nhưng từ chức rồi lại chẳng còn nhàn nhã rảnh rỗi như trước kia nữa, mỗi tuần tới trung tâm này 5 lần, còn bận rộn hơn ban đầu. Chẳng biết vì sao chuyện này làm trong lòng Giản Phàm quai quái, trước kia hai người gặp nhau là hết tìm chỗ ăn lại tìm chỗ chơi, vui vẻ hết sức. Có điều sau buổi tối quan hệ hai người công khai, cầu hôn rồi cũng được đồng ý rồi, hai người không còn sự ái muội lo được lo mất, không có cảm giác ngứa ngày mong đợi nữa, cứ như mọi thứ đã an bài. Tương Địch Giai kiên quyết từ chối những lời nói và hạnh động hạ lưu của Giản Phàm, xem ra muốn chị Tương xuất thân gia giáo chính thức tiếp nhận tiểu lưu manh Giản Phàm còn cần thời gian. Hai người vẫn thân mật như vậy, có điều Giản Phàm không dám động chân động tay nữa, những lúc ở riêng bên nhau, cũng chỉ hôn hôn sờ sờ vừa đủ là dừng, thiếu chút thời cơ và dũng khí tiến sâu hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận