Hắc Oa

Q 7 - Chương 049: Kinh biến trong đêm. (1)

Ngoài kia mưa rất to rồi, nhưng cửa sổ cách âm của Châu Âu, gần như không nghe thấy gì, thậm chí tiếng nước mưa đập lên cửa sổ cũng rất khẽ. Lương Vân Vân bị câu nói của Dương Hồng Hạnh làm suy nghĩ rất nhiều. Là khoan dung và lý giải mới có hạnh phúc, hay là vô tri nên hạnh phúc? Bất kể là loại hạnh phúc nào khiến Lương Vũ Vân sau bao năm kén chọn, đổ vỡ tình cảm, giờ nhìn lại cảm giác tỉnh ngộ phần nào, tắt đèn, kéo chăn lên, chỉ lộ ra đôi mắt sáng:” Tương lai nếu em có người chồng thương em, chăm lo cho em như thế, em sẽ tốt với anh ấy trăm lần, nghìn lần, dù anh ấy ở ngoài có nữ nhân khác em cũng không quản.”

Dương Hồng Hạnh kéo tay cô em thân thiết:” Em lại nhầm rồi, nam nhân có nữ nhân bên ngoài hay không không liên quan chuyện em có quản hay không đâu.”

“ Đừng có mà làm ra vẻ chuyên gia hôn nhân, chị chỉ nói mồm thôi, nếu thực sự có tiểu tam xuất hiện, mười phần chị sẽ nổi điên.” Lương Vũ Vân nghiến răng nghiến lợi:

“ Chuyện đó là đương nhiên, nếu có ngày đó phải thành sư tử Hà Đông, nữ nhân thì phải biết bảo vệ gia đình.” Dương Hồng Hạnh bình thản thừa nhận:

“ Ừ, thế mới giống nữ nhân thế kỷ 21.” Lương Vũ Vân đột nhiên quay sang giọng như trộm:” Đại tỷ, hỏi chị một vấn đề hết sức riêng tư.”

“ Cái gì?” Dương Hồng Hạnh hơi ngạc nhiên loại chuyện gì mà phải rào đón như thế, nha đầu này bao lần hỏi cô chuyện làm người ta đỏ mặt rồi mà:

“ Đừng có chỉ nói anh ấy, em hỏi chị, chị từng ngoại tình chưa? ... Á, sao cấu em? Này, chị em mình nói nhỏ với nhau thôi, ngoại tình trong tâm tưởng cũng tính, thời đó chị một mình ở Bắc Kinh những ba năm, em không tin không ai theo đuổi chị, không tin chị chưa từng dao động, một lòng một dạ theo anh ấy, chẳng lẽ đêm dài vắng vẻ chưa từng ảo tưởng một chàng trai nào đó?” Lương Vũ Vân ra sức dụ khị:” Chị, chị biết hết bí mật của em rồi mà, tiết lộ một chút đi, ví như khi gặp loại giấc mơ đó, chị mơ thấy ai ....”

“ Cút, cút đi ... Sau này đừng ở lỳ nhà chị nữa.”

“ Hi hi hi, có tật giật mình ... Ái, ái đau.”

Hai cô gái nô đùa trò chuyện mãi rồi dần dần yên tĩnh, mưa rồi, rào rào bay qua cửa sổ, thi thoảng có vài tia chớp loáng lên, rồi sấm ù ù như trống trận. Lương Vũ Vân đã ngủ say, không biết rằng Dương Hồng Hạnh mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, thời gian qua cô em gái này liên tục hỏi mình chuyện sau khi kết hôn, cô nhìn ra, Lương Vũ Vân muốn có một cái nhà rồi, nhưng cái nhà này, chỉ người lập gia đình mới cảm nhận được thôi, ví như hiện giờ cô lo lắng cho chồng ra ngoài giữa đêm mưa, dù biết lo lắng cũng vô ích ....
Bạn cần đăng nhập để bình luận