Hắc Oa

Q5 - Chương 191: Bỏ đi giả dối thấy được chân tình. (2)

“ Ài, ngay cả người bị giam ở đâu cũng không rõ, chuyện này, ài ...” Ở đây chỉ có Giản Trung Thành không quá rõ nội tình hai nhà, lắc đầu thất vọng, đều là người cùng quê, Lưu gia tới tận nhà cầu khẩn, không tiện từ chối, nhưng mà lần này làm ông ta rất mất mặt, cả chiều đi hỏi bao nhiêu đồng nghiệp cũ, đầu không ai biết, chỉ biết bên điều tra kinh tế xử lý: “ Chị dâu, mẹ con chị đi nghỉ đi, bọn em ăn uống chút, lát dẫn thầy Lưu tới chỗ phó cục Lưu xem xem có nghe ngóng được gì không ... Ôi, xem ra chuyện không nhỏ.”

Chú hai vỗ vai Giản Phàm, Giản Phàm cũng khách khí miễn cưỡng chào thầy Lưu, còn Hương Hương thì cả hai bên đều tránh nhau, một nhìn sang bên, một cúi đầu vờ không thấy. Giả sử gặp nhau ở tình huống khác, ví như từ trên chiếc xe đắt tiền đi xuống, ăn mặc đẹp đẽ bên cạnh là bạn trai lịch lãm thành đạt, Giản Phàm tin chắc Hương Hương sẽ tươi cười tới chào hỏi y, Hương Hương cực kỳ hiếu thắng, không chịu thua kém người khác, gặp lại nhau ở hoàn cảnh này, người không muốn nhất chính là Hương Hương. Giản Phàm cho dù không đủ cao thượng thành tâm chúc phúc cho Hương Hương, cũng không tệ tới mức lại đi vui mừng khi cô gặp khó khăn. Dù gì cũng là cô gái y từng thực lòng yêu thương, né tránh cũng là để Hương Hương khỏi khó xử thêm. Mấy người chỉ có Dương Hồng Hạnh là người ngoài, cũng rất bối rối, nếu không có Mai Vũ Vận khoác tay thì đã cáo từ rời đi rồi, qua loa vài câu, sau đó Giản Trung Thành dẫn người lên nhà hàng tầng hai, kết thúc cuộc hội ngộ ngắn ngủi không làm ai thoải mái này. Tới chỗ rẽ cầu thang, Lưu Hương Thuần bỗng nhiên quay đầu lại, thấy Giản Phàm đang ngây ra nhìn mình, quả nhiên anh ấy vẫn quan tâm tới mình, trong tích tắc niềm vui thoáng qua đáy mắt, tiếp đó chỉ thấy càng thêm bẽ bàng luống cuống như phạm lỗi gì đó, quay đầu vội vàng đi theo đồn trưởng Giản và cha. Giản Phàm tích tắc bắt gặp ánh mắt Hương Hương cũng như chạm phải điện, thê lương chua xót chỉ biết ngửa mặt nhìn trời, đây là chuyện không ai ngờ tới, càng không thể giúp được gì. “ Cái thằng nhóc thối tha này, theo mẹ ... “ Không còn ai nữa, Mai Vũ Vận nhéo tai con trai, Giản Phàm muốn né, lại bị tóm cổ tay, bằng vào ánh mắt thất thần vừa rồi của con trai, bà có linh cảm rất xấu, thậm hoài nghi y cố ý báo thù, muốn y khai thật làm hai năm rõ mười chuyện này:

Dương Hồng Hạnh mấy lần định nhân cơ hội cáo từ, cuối cùng cắn chặt môi đi theo, ba người về phòng, Mai Vũ Vận đóng cửa lại, lửa giận bốc lên, đẩy con trai một cái lớn tiếng chất vấn: “ Chuyện này mà con cũng làm được à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận