Hắc Oa

Q7 - Chương 073: Đòn hiểm. (1)

“ Đừng dát vàng lên mặt tôi, chuyện này tôi cũng không giúp được anh.” Giản Phàm lắc đầu, y tất nhiên không coi Thương Đại Nha là bạn bè gì hết, y làm vậy là để cứu cái thằng ngốc Đường Đại Đầu thôi:

Thương Đại Nha đứng dậy chắp tay một cái: “ Cậu tới thăm đã là tình nghĩa rồi, đợi tôi qua được sẽ bày tiệc ở Quốc Tân Quán mời cậu ở anh Đường.”

“ Anh không qua được đâu.” Giản Phàm nói thẳng, không cho hắn ôm hi vọng hão huyền: “ Chuyện này quá lớn, cục công an sẽ không thể bỏ dở giữa chừng, có bao nhiêu nhân chứng chỉ vào anh như thế, bao nhiêu kẻ liên quan như thế, anh không chịu tội, họ làm sao sống yên. Fiao dịch của anh đều là giao dịch ngầm, chỉ có miệng làm chứng, anh chẳng kéo ai theo được, khai ra không làm được gì họ mà anh càng thảm, nên chỉ có cách ngồi tù vài năm.”

Thương Đại Nha đám bàn đánh sầm, đứng bật dậy hai mắt như muốn lồi ra: “ Tôi không phục.”

“ Không phục thì cầm dao tới nhà tìm những kẻ đó, bắt chúng nhận có liên quan đi. Nếu anh có gan đó thì nấp ở đây làm gì?” Giản Phàm kích một câu:

Thương Đại Nha như bị đánh chúng chỗ hiểm, ngồi xụp xuống, không phục thì làm được gì? “ Thế này đi.” Giản Phàm thấy đã tới lúc, an ủi: “ Tôi không kiến nghị cá chết lưới rách, tôi có cách cá không chết vẫn làm rách lưới, nhưng khảo nghiệm lá gan của anh, phương pháp chưa chắc đã hay, nhưng còn tốt hơn bộ dạng hiện giờ của anh, hơn nữa làm kẻ hại anh phải mãi mãi nhớ anh ... Muốn nghe không?”

Thương Đại Nha hai mắt đầy tơ máu, gật mạnh đầu. Đã nửa tiếng trôi qua, rồi một tiếng ... Tằng Nam rốt cuộc không đợi được nữa, trực tiếp đi vào quán bar, nhìn thấy Đường Đại Đầu một cái liền xì khói, tên đó tay luồn hẳn vào váy nữ phục vụ, mà nữ nhân kia thì cánh tay như rắn nước quấn lấy hắn. Tằng Nam cầm ly rượu hất thẳng vào mặt hỏi Giản Phàm đâu, nghe nói dưới tầng hầm, sợ xảy ra chuyện, liền tóm cổ áo lôi Đường Đại Đầu đi. Không ngờ thực sự có biến cố rồi, gõ cửa mãi không thấy có phản ứng, gọi phục vụ tới mở cửa, Đường Đại Đầu há hốc mồm, nào có ai trong đó, vội vàng mò tới phòng có cửa ngầm, cửa đã mở ra. Đường Đại Đầu chớp mắt nghĩ ra cái gì, cười rất không đúng lúc:” Người anh em tôi đúng là nghĩa khí, tôi biết cậu ấy sẽ không khoanh tay ngồi nhìn đâu mà, có cậu ấy giúp bao nhiêu cảnh sát cũng không tìm được Lão Thương ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận