Hắc Oa

Q5 - Chương 241: Im lặng hỏi trời. (2)

Quả nhiên tiếp theo phó sở trưởng Mạnh trở giọng, nghiêm nghị lạnh lùng, đứng trên bục cao quét mắt bốn phía, giọng vang vang đánh thép: “ Đối với tình hình ngoài dự liệu xuất hiện ở hành động vây bắt lần này, cần sở trải qua thảo luận mới quyết định, ý kiến của tôi có ba điều. Sự tích của đồng chí Trương Kiệt cần tích cực tuyên truyền, tuyên dương mạnh mẽ tinh thần dám hiến thân này, xã hội bây giờ đưa tin tốt về công an chúng ta thì ít, đưa tin xấu thì nhiều, nhưng sự thực thì sao? Chúng ta duy trì trị an của thành phố 300 vạn dân này, chúng ta luôn kiên quyết đấu tranh với tội phạm, chưa bao giờ ngơi nghỉ, sự hi sinh của đồng chí Trương Kiệt là minh chứng tốt nhất. Thứ hai, chuyện chỉ huy sai lầm, xử trí thiếu thỏa đáng, chúng ta phải nghiêm khắc xử lý, đề phòng chuyện tương tự xảy ra, không thể lấy hành động trọng đại của sở ra làm trò đùa, càng không thể lấy sinh mạng đồng chí cơ sở ra làm trò đùa. Thứ ba công tác xử lý hậu quả do ban chính trị tỉnh và đồng chí chi đội và cục làm, nhất định phải xử lý thỏa đáng, phải an bàn tốt cho người thân, có yêu cầu gì, taajn lực thỏa mãn .”

Khi lần nữa nghe thấy "chi huy sai lầm, xử trí thiếu thỏa đáng", Ngũ Thần Quang giật nảy mình, lúc này bắt gặp ánh mắt thâm ý của cục trưởng Lương, tựa hồ truyền đạt tin tức gì. Có lẽ đang châm chước chụp trách nhiệm này lên đầu ai là tốt nhất. Trước cuộc họp, hai người đã trao đổi, kỳ thực trên sở nổi giận là vì số đồ cổ bị phá hủy hoàn toàn, trừ 7 món đồ với danh nghĩa Giản Hoài Ngọc tặng cho Giản Phàm, nguồn gốc số còn lại, Ngũ Thần Quang biết rõ. Tuy dùng làm mồi nhử, có điều qua tay Tằng Nam giao về sở tỉnh, Lý Uy trước khi rời đi đã có an bài tỉ mỉ, xuất phát từ mục đích gì, Ngũ Thần Quang không biết, nhưng bây giờ nghiêm khắc mà nói là bị hủy trong tay mình, trách nhiệm này không thoái thác được. Còn về cái chết của Trương Kiệt, bên ngoài tuyên truyền là anh hùng, nhưng bên trong phải xử lý trách nhiệm, ở thời đại mà sự việc là nhỏ, hài hòa là lớn, không lãnh đạo nào muốn thấy có người chết, dù có là hi sinh vì nhiệm vụ. Như thế mình là chỉ huy tuyến đầu, khó tránh được trách nhiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận