Hắc Oa

Q4 - Chương 166: Tức tốc hành động. (1)

Mắt Giản Phàm mở lớn, đúng như y đoán dứt khoát còn người ở chợ đồ cổ dính líu mà, ông già Bạch Mao có nói, cái lớn nhất là cái đen tối nhất. “ Tề Nguyệt Các được mở 3 năm sau vụ án buôn lậu đồ cổ, trước đó Tề Viên Dân ở Vân Thành là kẻ lang thang thất nghiệp, khi đó đầu tư hơn trăm vạn không phải con số nhỏ, nguồn gốc số tiền này có vấn đề hay không? Có liên quan tới người anh em ngồi tù của hắn không? Còn nữa, mấy tên này đều được giảm án lớn, chúng ta đóng cửa nói với nhau thôi, chắc chắn là tiêu phí không nhỏ, huống hồ còn ra nước ngoài.” Trương Kiệt hí ha hí hửng:

Giản Phàm kinh ngạc tới trợn mặt há mồm rồi, vấn đề, vụ này bốc mùi hơn cả cá ươn, ai phủ nhận thì đúng là quá ngu xuẩn. Nhưng mà càng ngạc nhiên hơn là Trương Kiệt chỉ qua một đêm mà như biến thành người khác, trình bày lý lẽ rõ ràng, tầng lớp đâu ra đó, từng chút từng chút một đem nghi vấn tập trung lên anh em Tề gia, đúng là tà. “ Nghi vấn thứ hai, Trần Cửu Văn sau khi ra tù làm lái xe cho Tề Viên Dân, theo như điều tra của trung đội cảnh sát giao thông, người gây tai nạn cố ý đâm vào xe Trần Cửu Văn, nhưng sau đó thì lắng xuống.”

“ Nghi vấn thứ ba, vụ án buôn lậu cổ vật của Trịnh Thành Thắng mơ hồ chỉ về phía Tề Viên Dân, chị Hồ từng triệu tập hắn hỏi chuyện, nhưng hắn chối bay chối biến, không thừa nhận gì hết, phải thả người.”

“ Nghi vấn thứ tư, Tề Thụ Dân tuy có quốc tịch nước ngoài, nhưng mỗi năm xuất nhập cảnh mấy lần, về nước ở đâu, làm gì, có ẩn thân ở Đại Nguyên hay không đều không biết.”

“ Nghi vấn thứ năm, Tề Nguyệt Các chưa tới 10 năm đã thành hiệu đồ cổ số một số hai ở Đại Nguyên, hai năm trước một bức tranh thủy mặc Bát đại sơn nhân lập kỷ lục đấu giá 386 vạn, vang danh khắp nơi, mơ hồ thành lão đại trong nghề. Mà Tề Viên Dân là loại gì? Theo tài liệu cục công an lưu trữ, tên này 20 n ăm trước là tên đào trộm mộ, đúng là gia học sâu xa.”

Giản Phàm toát mồ hôi lạnh, lần đầu tiên y vào Tề Nguyệt Các còn lấy ảnh Tằng Quốc Vĩ ra hỏi, ông chủ rất khách khí, nói là quen biết, trên người mình còn một tấm danh thiếp của Tề Viên Dân. Mẹ nó, té ra, té ra ở ngay bên cạnh, nhắm mắt lại hồi tưởng từng biểu cảm từng cử chỉ của Tề Viên Dân khí đó. Tiêu Thành Cương thì không kìm chế được rồi vỗ tay bôm bốp, hâm mộ nhìn Trương Kiệt:” Mò được cá lớn rồi.”

Nhưng mọi người chỉ nhìn Giản Phàm, vì y im lìm suốt từ đầu tới giờ, giờ nhắm mắt như ngủ, không ai hiểu thế nào, Trương Kiệt hơi cụt hứng gọi:” Tổ trưởng, tổ trưởng.”

“ Trương Kiệt!” Giản Phàm mở mắt ra, thấy mọi người đều nhìn mình chờ đợi, ngẫm nghĩ hồi lâu mới cẩn thận nói:” Rất tốt, đào đủ sâu rồi, nghi vấn rất lớn, rất có khả năng sau khi Tề Thụ Dân bị bắt, Tề Viên Dân tổ chức lực lượng ăn trộm lại, vì chúng là kẻ hiểu rõ giá trị cổ vật hơn ai hết, lại có liên hệ mong manh với Tằng Quốc Vĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận