Hắc Oa

Q6 - Chương 040: Lựa chọn của mỗi người. (1)

Đường Đại Đầu thống khoái mặc vào cái quần jean cũ, khoác lên trang phục công tác màu xanh lam, phú ông liền biến thành công nhân nghèo khó, Phi Phi nhìn mà phì cười, nói lần đầu cô gặp Đường Đại Đầu chính là bộ dạng này. Lái xe về thành phố, Phi Phi làm món mỳ sở trường của mình cho hai người ăn tạm, sau đó để xe ở nhà, bắt taxi tới ga tàu, tìm người quen cũ ... Ga tàu lúc nào cũng náo nhiệt, cho dù là buồi tối cũng tập nập hơn nơi khác, từ đại sảnh nhà ga trải sang hai bên là nhà nghỉ, hiệu tạp hóa, quán bán rong, xe ba bánh chở khách và taxi không đeo biển, Giản Phàm và Đường Đại Đầu xuống xe được vài phút đã có ba bốn người cầm biển ghi tên nhà nghỉ chạy tới hỏi: Ông chủ, có nghỉ không? Nếu vẻ mặt chỉ hơi dao động một chút là cả đội ngũ tiếp thị lao tới, từ rửa chân tới gội đầu đều đầy đủ, hơn nữa giá thì rẻ, Đường Đại Đầu bực mình xua tay: “ Xéo xéo xéo, không giới thiệu tiểu thư, ai ở làm gì?”

Không ngờ người kéo khách nổi giận bảo vệ thanh danh của nhà nghỉ: “ Xem anh nói kìa, đó là thứ ắt phải có, giới thiệu làm gì, không có thì ai mở nhà nghỉ? Ông chủ, anh muốn bao nhiêu?”

Giản Phàm không dám dây dưa với đám kéo khách miệng nói nở hoa, khách khí đuổi đi, cười: “ Anh Đường, cái từ ông chủ giờ rẻ rúng quá, ăn mặc như hai chúng ta mà cũng có người gọi là ông chủ.”

Đường Đại Đầu không cười, đang bực đây, lửa giận rất lớn, lúc có đám đầu bếp và Phi Phi thì không tiện, giờ chất vấn thẳng mặt: “ Giản Phàm, cậu là thằng chó chết, con mẹ nó chứ, cứ nghĩ tới cậu là tôi thấy cậu là thằng chó chết .. Này rốt cuộc cậu ý gì?”

“ Anh Đường, nói nửa ngày trời tôi mới không biết anh có ý gì.”

“ Còn không phải vì chuyện kia, cậu không thể vứt lại tôi một mình như thế, muốn mở quán, tài nghệ của cậu, tài chính của tôi, sợ mẹ gì, muốn quán to cỡ nào tôi cũng mở được cho cậu.” Đường Đại Đầu rất muốn đấm Giản Phàm một phát cho hả:

Giản Phàm nói đùa :” Thế nhà hàng cỡ Quốc Tân Quán được không?”

“ Cái đó không được, cậu trêu tôi đấy à? “ Đường Đại Đầu rất không vui:

“ Sao anh biết tôi bán cơm hộp không kiếm được tiền?”

Đường Đại Đầu nghe thế cà nhắc đi nhanh vài bước, chặn trước mặt Giản Phàm, tóm sơ hở: “ Tôi hiểu rồi, ăn mảnh chứ gì? Sợ kiếm được tiền phải chia cho tôi chứ gì?”

“ Đúng rồi. “ Giản Phàm cố ý trêu:

Thế nhưng Đường Đại Đầu nghe vậy không giận lại thở phào: “ Chia hay không cũng được, sao lại đi bán nhà, con người phải có cải ổ chui ra chui vào chứ! Được, chuyện nhỏ không truy cứu nữa, mai chọn nhà, nhà cũ của tôi bị giải tỏa rồi, đền bù hai cái, ba người chúng tôi không ở hết, cậu ở một cái ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận