Hắc Oa

Q6 - Chương 138: Lời lẽ hoang đường. (3)

Giản Phàm dù cố gắng tập trung hết sức, nhưng cảm giác đầu óc mình vẫn có chút chếch choáng, tựa hồ vừa ngủ li bì mấy ngày mấy đêm tỉnh dậy vậy, ở cổ còn có cảm giác buồn nôn nhẹ, những triệu chứng này đều không bình thường, nhưng y không kịp suy nghĩ, còn phải dồn hết tâm trí ứng phó với chuyện trước mắt:” Tiếp đó tôi nghĩ tâm tình cô ấy không tốt, muốn tìm người tâm sự, vừa vặn không có chuyện gì, nên tôi tới. Qua cửa là lúc 5 giờ chiều, người mở cửa mặc quần dài, đeo tạp dề trắng, giống giúp việc, vóc dáng khá cao, hơi mập ... Tôi không quá để ý, vừa đi vào cảm giác phía sau bất thường, có người lao tới, tôi giật khuỷu tay ra sau, người đó kêu lên ... Nhưng động tác của tôi chậm một chút, bị kẻ đó dùng cánh tay siết cổ, sau đó bị bịt mồm mũi, tôi ngửi thấy mùi lạ, chắc là thuốc gây mê.”

Hai cảnh sát vẫn câu nói đó: “ Tiếp.”

“ Tiếp đó không biết gì nữa, sáng nay tỉnh lại, giống như nằm mơ, tôi phát hiện đang ở trạm thu phí vào đường cao tốc ... Sau đó về nhà bị các anh bắt, toàn bộ chỉ có thế.”

Giản Phàm cuối cùng cũng đã tỉnh táo lại trần thuật rành rọt chuyện trải qua, có điều càng nói càng giống có ẩn tỉnh, vị trẻ tuổi kiêm luôn vai trò thư ký kia viết chưa đầy một trang, có chút không vui trừng mắt nhìn Giản Phàm. Vị có tuổi trầm ngâm, đổi phương thức tra hỏi: “ Chuyện này tạm gác lại, tôi hỏi anh, anh có quan hệ gì với Sở Tú Nữ?”

“ Đối tác làm ăn.”

“ Chỉ thế thôi sao, không có quan hệ nam nữ không chính đáng?”

“ Không!” Lúc này tình thế không rõ ràng, nói nhiều sai nhiều, Giản Phàm trả lời đều ngắn gọn:

“ Thế à, tôi không vòng vo nữa, có chứng cứ tôi nói ra, hi vọng anh phối hợp với công tác của chúng tôi, dù sao chuyện trọng đại, thời gian cấp bách, chúng tôi không có thời gian chơi đánh đố.”

Vị già hơn ra hiệu cho camera quan sát, tức thì có cảnh sát pháp y đưa khay vật chứng vào. Ảnh đưa ra, từng tấm từng tấm bày ra bàn, Giản Phàm càng xem càng trố mắt, vị trẻ tuổi nắm bắt ngay biểu cảm đó, cười nhạt: “ Không có quan hệ mà khắp phòng đều là dấu vân tay của anh à? Không có quan hệ gì mà cô ta đưa anh vào phòng ngủ, còn uống rượu vang với nhau? Có phải khi đó còn làm gì không? Đừng hiểu lầm, chuyện riêng không trong phạm vi điều tra, tôi không châm chọc anh đâu, chỉ làm rõ tình hình thôi.”

Giản Phàm mặt co giật, nếu đoán không lầm thì trong lúc hôn mê bị người ta ấn dấu vân tay khắp nơi rồi, có nói không ai tin: “ Khi đó tôi hôn mê.”

“ Vậy nhìn cái này có nhớ ra không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận