Hắc Oa

Q6 - Chương 261: Dùng mắt cũ nhìn người.

Bước chân khoan thai đi qua hành lang tới gõ cửa phòng tổng giám đốc, cửa mở ra, một cô bé buộc hai bím tóc như sừng dê reo lớn "cô ơi " rồi nhào tới, Tương Địch Giai cao hứng bế lấy cháu gái nhiều năm không gặp đã tới tuổi đi học. Hà Phương Lộ khép cửa lại, ngạc nhiên nhìn vợ chồng tổng giám đốc, lại còn có chủ tịch cũ Thân Ngưng Sương và Tương Thanh Nguyên ít khi gặp cũng tới, vậy là cả nhà không đủ, đang nghĩ trường hợp này mình không tiện xuất hiện thì Tương Cửu Đỉnh mắng:” Tiểu Hà, cô theo vào làm gì? Không đón khách à?”

“ Dạ, dạ khách nào ạ?”

Tương Địch Giai bế cháu gái quay sang trả lời anh trai: “Bọn em không đi cùng nhau, cậu ấy còn có chút việc, 12 giờ cậu ấy tự tới.”

“ À ..” Tương Cửu Đỉnh hoàn toàn không hề hoài nghi em gái tuyệt sắc của mình, nói thế thì thằng nhóc thế nào cũng tới, phất tay an bài: “ Vậy ra cổng cùng giám đốc Trương đón khách, đưa thẳng tới phòng ăn.”

Hà Phương Lộ khom người vội vàng ra ngoài. Người đi rồi, Thân Ngưng Sương ngồi ở vị trí tổng giám đốc mới lên tiếng:” Giai Giai, thế là sao? Thằng đó lại còn lên mặt cơ à, sao con không nói rõ , chẳng qua là một cái bí phương, có thể đầu tư hay không phải xem hiệu quả như thế nào, đây không phải là cầu cạnh cậu ta, mà là cho cậu ta cơ hội đấy.”

Chỉ nói câu này là biết bà Thân thực sự hết thời rồi, đã là người thế hệ cũ, ánh mắt cũ, vẫn còn chìm đắm trong vinh quang ngày xưa của Tương gia, vẫn nghĩ mình vẫn là chủ tịch Thân, vẫn cái thời mà ngân hàng mang tiền tới đầu tư cũng dám đuổi khỏi cửa. Tương Địch Giai không vui gọi khẽ: “ Mẹ ...”

Em chưa nói, anh đã tiếp lời, Tương Cửu Đỉnh càng không hài lòng thái độ của mẹ mình, hắn biết Giản Phàm bây giờ ghê gớm thế nào, thực ra là không biết hết, song một phần cũng đủ để hắn hiện giờ phải ngước mắt nhìn rồi, gắt:” Mẹ, chuyện này mẹ đừng xen vào, mẹ xen vào thế nào cũng hỏng việc. Giản Phàm không phải như trước đâu.”

Thân Ngưng Sương hề không thấy mình sai ở chỗ nào, khinh bỉ nói:” Chẳng qua là đứa nhà quê tìm đường leo cao thôi, tưởng mình là bảo bối à? Tới lần nữa mẹ vẫn đuổi khỏi cửa ... Cửu Đỉnh, cái phối phương đó ra sao mà con phải bỏ công sức như vậy? Hợp tác với ai cũng được mà phải hợp tác với thằng đó, con không thấy mất mặt à?”

“ Mẹ, mẹ lại thế rồi ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận