Hắc Oa

Q6 - Chương 007: Trời vừa mới sáng. (2)

“ ... “ Mỹ nữ thấy người cao hững lắm, vội vàng nói: “ I ... I ...”

“ Hả, đây là tiếng địa phương nơi nào?” Giản Phàm với Hắc Đản nhìn nhau không hiểu:

“ Oh, I .. Bị thương ở chân .. I ...” Mỹ nữ tay vịn thân xe, giày thể thao cũng một màu trắng có vài vết máu, vừa giải thích lẫn chỉ chứng cứ:

Giản Phàm hiểu ra: “ Trẹo chân thì nói là trẹo chân, đọc thơ ngoại quốc làm gì?”

“ Anh có thể ... giúp tôi không? .. về, về nơi này ...”

Mỹ nữ đoán chừng tóm được cọng cỏ cứu mạng, càng gấp thì càng không nói ra được tiếng Hán, sợ giải thích không thông, đưa ra cái thẻ. Giản Phàm nhận lấy, là thẻ phòng của Quê Viên, hiểu ra đây không phải là tiểu thư, tám phần là khách trọ chạy tập thể dục bị trẹo chân, chỉ vài bước chân không về nổi, mỉm cười tay ôm eo đỡ mỹ nữ lên xe, quát Hắc Đản: “ Xuống, xuống ngồi sau xe.”

“ Hả? Anh ơi, bên ngoài lạnh lắm.” Hắc Đản không vui:

“ Vài bước thôi mà, diễm ngộ không dễ gặp, phải nhường anh chứ ..
Bạn cần đăng nhập để bình luận