Hắc Oa

Q5 - Chương 012: Chuyện đáng lo. (3)

Có lẽ không phải chỉ Đường Đại Đầu quên người đó, mà rất nhiều người không nhớ tới, người đó cũng chẳng thèm bận tâm tới họ, đang lo cho cái laptop của mình. “ Biết rồi, biết rồi ... Lát nữa tôi về đội ... Xong việc tôi vê, được ... Tôi biết.”

Giản Phàm cúp điện thoại, là Hồ Lệ Quân gọi, ngẩng đầu lên nhìn chàng trai chừng 20 tuổi đang thi thoảng liếc mắt nhìn mình, bộ dạng y cũng thảm chỉ hơn không kém Trương Kiệt và Quách Nguyên, người xước xát vì lao xuống xe, sau đó lại còn xông vào vụ cháy cứu laptop, người ngợm cháy xém nhem nhuốc:” Ê, anh mày đây tuy anh dũng bị thương, nhưng không cần nhìn sùng bái vậy đâu.”

Chàng trai sửa máy bật cười:” Bằng vào cái laptop này của anh là đủ để em sùng bái rồi.”

“ Hả, là sao?”

“ Anh ơi, giờ thời đại Core2 rồi mà anh còn dùng cái máy Pen3 đi khắp nơi không dũng cảm thì là gì? Cái máy này hết sửa rồi, dù là không vấn đề gì, anh thử vứt ngoài đường xem có ai nhặt không?” Chàng trai sửa máy nhìn cái laptop còn thảm hơn người, là người trong nghề mà hắn còn không biết cái máy này dùng vào việc gì được nữa:

“ Thế dữ liệu trong ổ cứng thì sao?” Giản Phàm hoảng sợ:

“ A, thì ra anh cần dữ liệu trong đó à?”

“ Đúng thế.”

“ Vậy đơn giản lắm, ổ cứng không sao cả, dữ liệu còn nguyên, thứ này thực ra không dễ hỏng đâu.” Chàng trai sửa máy nhoay nhoáy cầm tô vít vặn ốc lấy ổ cứng ra, lôi một mớ dây rợ, lắp vào một cái máy tính để bàn chẳng có vỏ máy, "phèo phổi lòng mề" cứ lộ hết ngoài, kiểm tra sơ qua, thấy ổ cứng còn tốt, tiếp thị: “ Anh này, cái ổ cứng này cũng chẳng còn thọ được bao lâu nữa đâu. Thế này đi, chỗ em có mấy ổ cứng di động, anh dùng không tiện hơn à, mang đi đâu dùng ở đó luôn được ... Em kiến nghị anh mua 2 cái ổ cứng di động, một đem cất giữ, không sợ mất dữ liệu. Bây giờ máy vi tính còn không đáng tin bằng vợ, nói đổ vỡ là đổ vỡ ngay được, nói chơi chán rồi là anh khỏi chơi, anh mà không có đồ dự phòng là không xong ...”

Giản Phàm nghe mấy lời này vừa tai, chỉ tay:” Được, vì câu này của cậu, anh mua hai cái ổ cứng di động.”

Mười mấy phút sau Giản Phàm mang hai cái ổ ứng di động rời trung tâm máy tính, cứng người, nhanh như chớp quay ngoắt người lại. Không phải là nghi phạm, mà là ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận