Hắc Oa

Chương 216: Du thuyết thiên hạ (2)

Câu này mới là chọc đúng chỗ hiểm, Tương Cửu Đỉnh tái mặt, mặc dù không phải quá cơ mật, nhưng một người ngoài nói ra lại có ý nghĩa khác:
"Cậu còn biết gì nữa?"
"Tôi còn biết sự kiện hôm qua ở Cửu Đỉnh thăng cấp là do anh sử dụng quan hệ phía chính quyền gây ảnh hưởng chính phủ khu và đồn công an, áp chế người bao vây, kết quả là anh thua thảm."
Giản Phàm nói không chút khách khí:
Mặt Tương Cửu Đỉnh lộ sắc thẹn:
"Thua? Hừ, thua thì sao, cùng lắm thì đền tiền, tôi vẫn là bên khống chế cổ phần, tài sản bị thu hẹp một chút mà thôi. Giản Phàm, cậu định tới chế nhạo tôi à?"
"Ha ha ha, chế nhạo anh thì đôi được cái gì? Huống hồ chúng ta xưa nay chưa từng đứng ở góc độ đối lập phải không? Tôi chỉ muốn giúp một chút, hai ta giao dịch, nói không chừng vấn đề được giải quyết, có muốn nghe không?"
Giản Phàm đi thẳng vào vấn đề chính:
Tương Cửu Đỉnh vẫn hoài nghi, phất tay cười tiêu sái:
"Ha ha ha, vậy thì tôi rửa tai nghe."
"Không cần rửa tai, tôi đưa ra một kế hoạch, anh sẽ hứng thú."
Giản Phàm đẩy tới một tờ giấy, tuy đơn giản, nhưng là thành quả một tuần của y:
Tương Cửu Định xem qua đại khái, ngẫm nghĩ:
"Ý tưởng rất hay, cậu muốn tôi và Địa ốc Uy Thịnh liên hợp kháng địch? Nhưng Uy Thịnh dựa vào cái gì mà liên hợp với tôi? Thương nhân coi trọng lợi ích, không có lợi, họ nghe cậu không? Tôi thậm chí còn không quen Lý Uy."
Giản Phàm tự tin nói:
"Chuyện này tôi giải quyết, tôi thuyết phục được anh thì cũng thuyết phục được ông ta."
Nếu đúng thế thì khác rồi, Tương Cửu Đỉnh nắm được cọng cỏ cứu mạng, thái độ tích cực hẳn lên, chất vấn:
"Vậy nhà tiêu thụ tuyến dưới thì sao, vài ngày nữa không biết còn có bao nhiêu người tới, đây mới là điều đau đầu nhất."
"Chuyện đó để tới cuối cùng, tôi sẽ giải quyết."
Tương Cửu Đỉnh nheo mắt, thằng nhóc này lấy đâu ra tự tin mà dùng khẩu khí này, quan sát Giản Phàm thực sự không nhận ra điều gì, từ bộ cảnh phúc làm y trông chứng trạc hơn còn không cảm thấy có gì khác trước:
"Vậy bây giờ phải làm, mỗi ngày bọn họ vây công làm mất hết hình tượng của Cửu Đỉnh."
"Đóng cửa đi."
Giản Phàm đáp gọn:
"Đóng cửa?"
Tương Cửu Đỉnh suýt đứng dậy, thằng nhãi này sợ Cửu Đỉnh không sập sao:
Giản Phàm ngăn Tương Cửu Đỉnh nổi giận:
"Giám tốc Tương, anh là người trong cuộc nên loạn, ý đồ của Nhân Thông là ép anh đóng cửa, vậy anh đóng cửa luôn cho rồi. Treo biển đóng cửa tu sửa, tạm ngừng kinh doanh, tôi đảm bảo họ giải tán hết. Chỉ có đóng cửa vài ngày anh mới có cơ hội trở mình, nếu không bọn họ gây sự, anh xử lý ra sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận